THÁNG TƯ NHỚ LẠi
Tháng tư nhớ lại ngậm ngùi
Non sông gấm vóc đã vùi bùn nhơ
Trong tim còn một Lá Cờ
Chắt chiu gìn giữ đợi giờ phục hưng.
Tháng tư nhớ lại rưng rưng
Chân xiềng tay xích núi rừng thâm u
Thân mang một kiếp tử tù
Ngày về thăm thẳm mịt mù trời mây.
Tháng tư nhớ lại thương đầy
Bao nhiêu chiến hữu vóc gầy xương khô
Người đi không một nấm mồ
Kẻ ở vất vưởng trên bờ tử sinh.
Tháng tư nhớ lại giật mình
Bốn mươi năm lẻ chiến chinh qua rồi
Quê hương còn khóc cuối trời
Lá Cờ Phục Quốc vẫn đời lưu vong.
Mac Phi Hoang.
http://chinhnghiavietnamconghoa.com/thang-tu-nho-lai-mac-phi-hoang/
-------
Đánh Cho Chết Mẹ…!!!
(Một bài thơ của Bùi Giáng làm sau ngày 30/4/1975)
Đánh cho chết mẹ đồng bào Miền Nam.
Đánh cho khoai sắn thành vàng,
Đánh cho dép lốp phải mang thế giày.
Đánh cho Nam Bắc đọa đày,
Đánh cho thù hận giờ này chưa tan.
Đánh cho cả nước Việt Nam,
Áo ôm khố rách, xếp hàng xin cho.
Đánh cho hết muốn tự do,
Hết mơ dân chủ, hết lo quyền người.
Đánh cho dở khóc dở cười,
Hai miền thống nhất kiếp người ngựa trâu.
Đánh cho hai nước Việt Tàu,
Không còn biên giới cùng nhau đại đồng.
Đánh cho dòng giống Tiên Rồng,
Osin, nô lệ, lao công xứ người.
Đánh cho chín chục triệu người,
Thành dân vô sản, thành người lưu vong.
Đánh cho non nước Lạc Hồng,
Tiến lên thời đại mang gông mang cùm.
Đánh cho cả nước chết chùm,
Đánh cho con cháu khốn cùng mai sau.
Đánh cho bác, đảng, Nga, Tàu,
Hết quần hết áo thì tao ở truồng!
Bùi Giáng
0 comments:
Post a Comment