------
Dòng Máu Việt Nam Cộng Hòa
Tuesday, 21 May 2013
Thư gửi các bạn trẻ yêu nước đang trong ngục tù của Tà Quyền Cộng Sản
Tuesday, May 21, 2013
No comments
Vì
lý tưởng, các bạn đã quên cả tương lai và mạng sống của mình để nói lên
tất cả những gì có thể mang lại tốt đẹp nhất cho đất nước, cho dân tộc.
Nhưng bọn Việt Cộng bán nước đã đặt quyền lợi của đảng
Cộng Sản Việt Nam, của bọn cầm quyền trên quyền lợi của đất nước, của
dân tộc để vu oan giá họa cho các bạn những tội mà các bạn không hề sai
phạm. Chúng bắt các bạn để mong dập tắt các tiếng nói yêu nước khác hòng
dễ dàng làm tay sai cho quan thầy của chúng là bọn bành trướng bá quyền
Trung Cộng.
Tôi
biết, bọn chúng (Việt Cộng) không thiếu gì phương sách để cố làm cho
các bạn phải khuất phục. Nào ép buộc các bạn phải đọc lời thú tội và
những lời thứ tội này đã được bọn chúng đưa lên đài phát thanh, truyền
hình trong nước và cả lên các website để có cớ xử tội các bạn. Vì thế
tôi không ngạc nhiên và tôi cũng chẳng cần nghe những lời thú tội của
các bạn vì dù các bạn có nhận tôi đến mức nào đi chăng nữa thì không
những dưới mắt tôi cũng như dưới mắt 80 triệu người Việt trong nước cùng
hơn 3 triệu người Việt hải ngoại, mà còn dưới mắt của cả thế giới, các
bạn chẳng có tội gì cả ngoài lý tưởng tự do, dân chủ và lòng yêu nước,
thương dân tộc của các bạn. Vì thế, lòng ngưỡng mộ của tôi đối với các
bạn vẫn không thay đổi.
Mặc dầu đã bắt các bạn phải đọc lời nhận tội và đưa các bạn ra tòa xét xử, hay nói cho đúng hơn là để lãnh án về “tội tuyên truyền chống phá nhà nước…”,
chiếu điều 88 bộ luật hình sự. Nhưng bọn chúng vẫn chưa yên tâm bởi vì
chiếu điều 88, nếu ra toà, các bạn phản cung và không nhận tội thì bọn
chúng dù có thù ghét các bạn tới đâu, cũng chỉ có thể phạt tối đa các
bạn, mỗi người là 20 năm tù. Cho nên bọn chúng đã đồi tội danh “tuyên truyền chống phá nhà nước…” chiếu điều 88 bộ luật hình sự sang tội danh “có âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân…” chiếu điều 79 bộ luật hình sự là tội có hình phạt tối đa là tử hình.
Khi được biết điều này, chắc không phải chỉ các bạn, mà rất nhiều người
trong nước cũng như ngoài nước rất lo ngại cho các bạn. Nhưng tôi cho
rằng đó chỉ là sự hù doạ.
Trong bài viết của tôi với nhan đề “Tại Sao Cộng Sản Việt Nam vẫn Tồn Tại” vào cuối tháng 12 năm 2009, có đăng trên nhiều diễn đàn, tôi có viết: “Luật
pháp nói chung và toà án nói riêng dưới chế độ Cộng Sản là để bảo vệ
chế độ của chúng. Do đó biện pháp đầu tiên là dùng công an để đàn áp và
truy tố ra tòa. Biện pháp này không những có mục đích để trừng trị mà
còn có mục đích đe dọa. Việc bọn Việt Cộng đổi tội danh truy tố Trần Anh Kim, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung từ tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam” theo điều 88 bộ Hình Luật Việt Cộng thành tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79 Bộ Hình Luật Việt Cộng
hoặc dựng lên những con ngáo ộp như “Thế lực thù nghịch”, “Diễn tiến
hoà bình” hay “Bọn phản động” cũng không ngoài mục đích này. Nhưng biện
pháp này ngày nay, hầu như vô hiệu bởi vì những người bất
đồng chính kiến, hay phổ biến những tư tưởng tự do, dân chủ, nhân quyền
hay biểu lộ lòng yêu nước, không phải là một tội. Hơn nữa, ngày nay, tai
mắt quốc tế hầu như có mặt ở khắp nơi và bọn lãnh đạo Hà Nội đã đặt bút
ký vào các bản văn quốc tế như Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, nên không
thể muốn xử sao thì xử. Do đó dù có khắt khe tới đâu chúng cũng chỉ có
thể gắn chocác bạn một tội danh vớ vẩn để phạt tù chứ không thể tuyên án tử hình để giết người vô tội. Và tôi đã chờ đợi bọn chúng xem bọn chúng sẽ xử các bạn ra sao.
Ngày
20/1/2010, tại tòa án nhân dân Saigon mà bọn chúng gọi là thành phố Hồ
Chí Minh đã đưa các bạn ra để lãnh án, tôi không gọi là đưa các bạn ra
để xét xử vì xét xử gì bọn chúng ? Mọi chuyện đã được bọn chúng xếp đặt.
Anh Trần Huỳnh Duy Thức hiên ngang trước bầy qủy đỏ
Các bạn thấy không? Chính bọn chúng đã sợ các bạn,
chứ không phải các bạn sợ bọn chúng. Trong bài “Phiá Sau Một Phiên Tòa
Công Khai” đăng trên diễn đàn VN-Politic Chủ Nhật 24/1/2010, Kim Châm đã
viết như sau: “Điểm
thú vị và nổi bật nhất là công tác đảm bảo an ninh trật tự trước và sau
phiên tòa. Ngày 20 tháng 1 năm 2010, ở khắp các ngã tư của đường phố
Sài Gòn, đặc biệt là khu vực quanh tòa án nhân dân thành phố 131 Nam Kỳ
Khởi Nghĩa, lực lượng an ninh chìm, nổi được phân công theo dõi, giám
sát khu vực này rất nghiêm ngặt. Theo tin từ một blogger trẻ, người đã
đến bên ngoài phiên tòa, cho biết: “Công an dày đặc ở khắp nơi. Thật
không thể tưởng tượng được là họ huy động toàn bộ lực lượng cho một
phiên tòa hùng hậu như thế. Xe chở bộ đội đặc công có vũ trang chạy ra
vào rầm rập. Thỉnh thoảng lại có mấy chiếc xe tù chạy vòng vòng thị uy.
Nếu làm một phép tính, hẳn một người đứng bên ngoài phiên tòa sẽ hân
hạnh có từ 6 đến 8 người chăm sóc, đến cả đi mua nước uống và đi tiểu
tiện hay đại tiện ở công viên bên cạnh cũng có người đi theo và nghe dùm
điện thoại cho mình. Thật không thể nào tin được.”…
Một cách ngắn gọn, thì về mặt an ninh có lẽ cách diễn tả của phóng viên
đài Á Châu Tự Do đã lột tả được tất cả, đó là nhà nước “ứng xử như sắp
có đại loạn”.
Trước
tòa, 2 bạn Lê Thăng Long và Trần Huỳnh Duy Thức cũng chẳng thèm nhờ
luật sư Nguyễn Minh Tâm là luật sư do bọn chúng chỉ định. Bạn Thức lấy
lý do là bạn và luật sư Minh có nhiều quan điểm không giống nhau. Nhưng
tôi biết vì sao sao các bạn từ chối. Người ta chỉ phải nhờ luật sư cãi
khi người ta có tội hoặc bị hàm oan. Các bạn không có tội, các bạn cũng chẳng bị hàm oan. Cả thế giới biết bạn không có tội. Chính bọn chúng mới là kẻ có tội, tội bán nước, tội phản quốc. Và chính các bạn đã là quan tòa xét xử bọn chúng.
Bởi
vậy, tuy bọn chúng đã đổi tội danh để hù doạ các bạn chứ không dám dùng
để xử các bạn. Người bị chúng tuyên phạt nặng nhất vì đã phản cung
trước bọn chúng là bạn Trần Huỳnh Duy Thức chúng cũng chỉ dám phạt là 16
năm tù, 5 năm quản chế. Còn bạn Nguyễn tiến Trung 7 năm tù giam, 3 năm
quản chế, bạn Lê Công Định 5 năm tù giam, 3 năm quản chế, bạn Lê Thăng
Long 5 năm tù giam.
Tuy
hình phạt các bạn thấp hơn mức tôi đa của tội “tuyên truyền chống phá
nhà nước…” chiếu điều 88 bộ luật hình sự, nhưng cũng không phải là nhẹ.
Nhưng các bạn thấy không, người ta chỉ sợ khi tội phạm đúng và hình phạt
đúng. Nếu tội phạm không đúng thì dù hình phạt có nặng tới đâu, người
ta cũng không sợ. Chính vì vậy mà các bạn trẻ vẫn lên tiếng chống đối.
Ngày 30/10/2012, tòa án nhân dân thành phố Hồ Chí Minh tức Saigon đả xử hai nhạc
sĩ Trần Vũ Anh Bình bị kết án 6 năm tù giam và 2 năm quản thúc và nhạc
sĩ Việt Khang bị kết án 4 năm tù giam và 2 năm quản thúc. Luận
điệu của tòa án cho rằng những bài hát do 2 nhạc sĩ này sáng tác làm
cho người dân nghe và chán ghét chế độ cộng sản Việt Nam.
Thực ra nhạc sĩ Việt Khang chỉ làm 2 bài hát: “Việt Nam tôi đâu?” và “Anh là ai?” để nói lên nói
lên lòng yêu nước của mình trước tình trạng đất nước đang mất dần bởi
sự xâm lấn của Trung Cộng mà bọn ngụy quyền Việt Cộng vì qúa hèn nhát,
không hề dám phản đối một lời cũng như những nỗi khắc khoải, uất ức của
mình khi thấy những cảnh bất công của xã hội đương thời, những cảnh
người dân nghèo bị hiếp đáp, những thanh niên chỉ vì muốn tỏ bầy tinh
thần yêu nước của mình mà bị công an của ngụy quyền Việt Cộng đánh đập
dã man, tàn nhẫn.
Còn nhạc sĩ Trần Vũ Anh
Bình tuy làm tới 10 bài hát như “Cho con ngày mai”, “Lỡ chuyến đò”,
“Miền Trung ơi” v.v…, nhưng tất cả chỉ là để nói lên thân phận bất hạnh
khổ đau của người dân Việt.
Và mới đây, ngày 16/5/2013, tòa án tỉnh Long An đã xử 2 sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên 6 năm tù giam, 3 năm quản chế và Đinh Nguyên Kha 8 năm tù giam, 3 năm quản chế chỉ vì Nguyễn
Phương Uyên đã dùng máu để viết lên mảnh vải mang giòng chữ ‘Tàu khựa
cút khỏi Biển Đông’. Trong bản cáo trạng, Viện Kiểm Sát cáo buộc cô đã
‘phạm tội’ khi viết ‘những dòng chữ có nội dung không hay về Trung Quốc’
và cả hai Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha đã phát tán truyền
đơn có nội dung kích động, xuyên tạc chống Đảng, nhà nước theo phương
thức cũ (rải truyền đơn, chụp ảnh lại và phát tán trên mạng) và tàng trữ
hơn 2,5 kg hóa chất và dụng cụ chế thuốc nổ.
Nguyễn Phương Uyên đã thẳng thừng tuyên bố trước tòa: "Tôi
là sinh viên yêu nước, nếu phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì những
người trẻ khác sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền của đất nước.
Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì
thật sự tôi không cam tâm" Còn Đinh nguyên Kha thì mạnh mẽ cương quyết hơn: "Tôi
trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc tôi. Tôi không hề
chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng thì không
phải là tội".
Là người Việt Nam, ai cũng phải thắc mắc và tự hỏi: “Chính quyền Việt Cộng là chính quyền của ai và đã đại diện cho ai, Việt Nam hay cho Trung Cộng mà bắt giam và bỏ tù các bạn?”
Thật
không có cái nhục nào to lớn bằng cái nhục của một dân tộc có một chính
quyền hèn hạ và đốn mạt như chính quyền cộng sản Việt Nam hiện nay, một chính quyền bán nước hại dân, chỉ biết tham nhũng và hiếp đáp dân lành. Chúng đã coi dân như kẻ thù.
Chúng muốn tất cả dân tộc Việt Nam phải hèn nhát như bọn chúng. Phải
chăng chúng muốn toàn dân Việt Nam phải làm nô lệ cho Trung Cộng? Nếu
không tại sao chúng lại đánh đập dã man, bắt giam và bỏ tù những người
yêu nước, những người đã dám nói lên những việc làm sai trái, phản lại
quyền lợi dân tộc của bọn chúng ?
Thưa các bạn,
Bọn
Việt Cộng có thể bỏ tù các bạn, thậm chí chúng có thể giết các bạn,
nhưng chúng không thể bỏ tù những lời nói yêu nước cũng như những dòi
hỏi chính đáng của các bạn. Hình phạt càng nặng thì tiếng nói của các
bạn càng to và hậu qủa của nó càng lớn.
Để kết thức bức thư này, tôi xin gửi tới bạn những lời ngưỡng mộ của một sinh viên hiện đang sống tại Saigon: “Các
bạn là những anh hùng dân tộc. Các anh (chị) là tấm gương sáng cho tuổi
trẻ Việt Nam noi theo. Đảng CSVN sẽ không còn tồn tại lâu đâu…vì chúng
nó đang lung lay và run sợ…Hãy vững tâm, những người con của mẹ Việt
Nam”.
Và
tôi cũng xin thêm rằng, các bạn đã thành danh, lịch sử sẽ vinh danh các
bạn. Ngày hôm nay bọn Việt Cộng bán nước kết án các bạn, nhưng ngày mai
bọn Việt Cộng sẽ phải đền tội.
Thân chào các bạn và chúc các bạn mạnh khỏe để nhìn thấy bọn chúng sẽ phải chết như thế nào.
Lê Duy San
Chú thích:
(1).Điều
79, khoản 1 bộ Luật Hình Sự quy định “Người nào hoạt động thành lập hay
tham gia tổ chức nhằm lật đổ chính quyền nhân dân thì bị phạt như sau:
Người tổ chức, người xúi dục, người hoạt động đắc lực hoặc gây hậu quả
nghiêm trọng, thì bị phạt từ từ 12 năm đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử
hình”.
(2).Điều 88 Bộ Luật Hình sự Việt Nam quy định tội phạm gồm các hành vi: “Tuyên
truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân; Tuyên truyền những
luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt, gây hoang mang trong
nhân dân; Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hoá phẩm có nội
dung chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Nguời phạm tội có thể bị phạt tù từ ba năm đến mười hai năm. Nếu trường hợp đặc biệt nghiêm trọng thì bị phạt tù từ mười năm đến hai mươi năm.
LS. Lê Duy San
------
------
Hai sinh viên Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha
Hôm 16/05/2013, tòa án
tỉnh Long An đã tuyên án Nguyễn Phương Uyên 6 năm tù, 3 năm quản thúc,
và Đinh Nguyên Kha 8 năm tù, 3 năm quản thúc. Bản kiến nghị trên viết : «
Hai thanh niên yêu nước này bị kết án vì đã chống mưu đồ và hành động
của Trung Quốc xâm phạm chủ quyền nước ta, chống bọn tham nhũng đang phá
hoại đất nước, mặc dù họ chỉ dùng những biện pháp ôn hòa phù hợp với
Hiến pháp Việt Nam và Tuyên ngôn Nhân quyền Liên Hiệp Quốc ».
Nhấn mạnh đến «
Thái độ và lời phát biểu của hai thanh niên đó trước tòa biểu thị trí
tuệ và khí phách của thế hệ trẻ nặng lòng vì nước, không khuất phục
trước cường quyền », bản kiến nghị nhận định : « Bản án này
khiến dư luận xã hội bất bình, thế giới lên án, chỉ làm hài lòng những kẻ có mưu đồ bành trướng xâm hại Việt Nam ». Những người ký tên trong kiến nghị kêu gọi «
nhà cầm quyền trả tự do cho Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha và
những người yêu nước ôn hòa đã bị kết án và tù đày trong thời gian qua
».
Tuy chỉ mới được đưa lên mạng từ tối qua, nhưng đến
sáng nay đã có gần một ngàn chữ ký trực tuyến của nhiều giới trong và
ngoài nước. Trong đó có các thân hào nhân sĩ, những khuôn mặt hoạt động
phong trào trước 1975, các nhà văn, nhà báo, nhà khoa học tên tuổi, cũng
như những người lao động bình thường đang sinh sống tại Việt Nam và
nhiều nước khác nhau trên thế giới.
Di sản VNCH: Nền văn minh đã thắng “chế độ man rợ”!
.
.
0 comments:
Post a Comment