QUỐC HẬN: 46 NĂM SAU NHÌN LẠI
Người dân Việt Nam Cộng Hoà, nhứt là người Việt Hải ngoại vốn ở Bắc, ở
Nam, ở Trung, ở Cao Nguyên VNCH nay đang định cư trên 80 quốc gia tự do
đang longại đại dịch viêm phổi cấp tính do virus mà TT Trump của Mỹ gọi
là virus trung quốc. Dù lo ngại người Việt Quốc Gia yêu tự do, dân chủ
ấy vẫn nhớ mình và gia đình là dân tỵ nạn CS, dân di tản đi tìm tự do,
dân chủ sau khi VNCH bị CS Bắc Việt cưỡng chiếm hồi 30 tháng Tư năm
1975.
Tuy Con Người là như cây sậy nhưng là cây sậy biết suy tư như triết gia
Pháp Pascal từng nói. Ôn cố tri tân là một trong những thuộc tính của
trí óc. Năm 2021 là năm thứ 46 Việt Nam Cộng Hoà bị bức tử. 46năm Quốc
Hận người Việt Quốc Gia sống không nguôi, chết ôm xuống tuyền đài không
tan. Cuộc chiến đấu chống CS độc tài đảng trị toàn diện của 46 năm qua
của người Việt trong ngoài nước còn tiếp diễn có tăng không giảm. Mỗi
lần gần đến ngày 30 tháng Tưlà đến mùa Quốc Hận. Người Việt Hải Ngoại
đầy đủ tự do luôn chuẩn bị làm lễ tưởng niệm, một lễ chánh trị lớn nhứt
trong năm và là cơ hội tưởng niệm để ôn cố tri tân.
Năm nay 2021vìkẹt lịnh phải ở tại nhà, ra ngoài đứng cách nhau 2 mét và
phải mang khẩu trang, của các chánh quyền bảo vệ dân trong đại dịch
virustrung quốc, người Việt Nam ở hải ngoại không cử hành đại lễ Quốc
Hận được ở hội trường, công trường, cơ sở cộng đồng, hội đoàn như mọi
năm.Nhưng người Việt hải ngoại vẫn tổ chức đặc biệt, trực tuyến qua
internet. Đã có tin Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ, các
cộng đồng, tổ chức, đoàn thể tại các quốc gia và Việt Nam, đặc biệt ở
vùng Littlle Saigon, Thủ đô của Người Việt Tỵ Nạn cộng sản sẽ tổ chức
theo hình thức “livestream” trên Internet vào ngày Thứ Sáu 30 Tháng Tư.
Chương trình sẽ kéo dài trong vòng 1 giờ và được livestream trực tiếp
trên các kênh truyền hình, phát thanh, Internet, mạng xã hội (Facebook,
YouTube…) và truyền thông tại địa phương.
Đây là cơ hội ôn cố tri tân, tự vấn lương tâm mình và nâng cao tinh thần
tập thể trên Internet, trên các trang mạng, rộng rãi, sâu sắc hơn.Chánh
nghĩa chống độc tài của người Việt Quốc gia càng ngày càng thấy sáng
tỏ. Những ‘ý đồ’ lẻ tẻ chủ trương không gọi ngày 30-4-1975 là ngày Quốc
Hận, mà gọi là Ngày Tự Do của nhóm Hoà Giải, Hoà Họp, Ngày Thống Nhứt
của CS Hà nội bị người Việt hải ngoại đại đa số là quân dân cán chính
Việt Nam Cộng Hoà và gia đình cùng hậu duệ phản đối, bác bỏ, tịt ngòi
luôn.
Với độ lùi thời gian quá đủ, hồ sơ giải mật quá nhiều, nghiên cứu củacác
đại học vô tư, lịch sử đã trả lại chân lý cho Chiến tranh Việt Nam,
chánh nghĩa mà mấy thế hệ người Việt hy sinh những ngày hoa mộng để vào
Quân đội Việt Nam Cộng hòa chiến đấu tự vệ chánh đáng, chống lại làn
sóng xâm lược của CS Bắc Việt đánh lấy Miền Nam mà Tổng Bí Thư Lê Duẩn
của Đảng CSVN tự hào khoa trương CSVN đánh Mỹ là đánh cho Trung quốc,
cho Liên xô CS.
Việt Nam Cộng Hòa vẫntồn tại sau khi đồng minh Mỹ “ việt nam hóa chiến
tranh” để rút quân về.Việt Nam Cộng Hòa vẫntồn tại sau khi Mỹ ký Hiệp
định Paris năm 1972 dù hiệp định này mặc thị cho quân Bắc Việt xâm nhập ở
lại Miền Nam mà quân Mỹ rút hết. Việt Nam Cộng hòa vẫn tồn tại đến 30-
4- 1975. Nói chung kể ra quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa đã “ rất
chì”. Có nhiều nghiên cứu của Mỹ so sánh nếu quân lực Mỹ bị cúp xăng
dầu, đạn được, máy bay như Quân Lực VNCH bị thìquân lực Mỹ chỉ chịu nổi 3
tháng, chớ không phải 3 năm như quân lực VNCH.
Mầm móng thất bại không phải ở VN mà sinh sôi nẩy nở ở bên Mỹ. Mỹthất
bại ngay tại Mỹ, ngay ở đồi Capitol, tại thủ đô Washington DC của Mỹ, có
thể thấy rõ trong cuộc nói chuyện mật của mấy đời tổng thống Mỹ dính
vào Chiến Tranh Việt Nam. Những băng ghi âm được giải mật gần đây cho
thấy Chiến tranh Việt Nam là chuyện bất đắc dĩ của hầu hết mấy đời tổng
thống Mỹ Dân Chủ lẫn Cộng Hòa. Thử hỏi một cuộc chiến mà người đồng minh
chánh yếu lại tham chiến bất đắc dĩ, chưa đánh đã muốn đàm, mới vào đã
tính rút như vậy, dù chánh quyền và nhân dân Việt Nam có Trần Hưng Đạo,
Quang Trung tái thế cũng không thắng nổi, chớ đừng nói TT Ngô đình Diệm
hay Nguyễn văn Thiệu.
Một đồng minh bất đắc dĩ như vậy mà lại muốn làm thay nghĩ thế cho quân
dân Việt Nam Cộng hòa, giành vai trò lãnh đạo chỉ huy bằng áp lực với
đồng tiền viện trợ, bằng cách mua chuộc lũng đoạn nội bộ chánh quyền,
quân đội nước bạn, tiếp tay cho phe này đánh phá, lật đổ phe kia, thử
hỏi bạn còn sức đâu, còn tinh thần đâu mà chống CS trên nguyên tắc là kẻ
thù chung của Việt Mỹ.
Cuộc họp xét lại Chiến tranh Việt Nam ở Lubbock, Texas mới đây cho thấy
một sự thật làm nỗi buồn nhược tiểu, nỗi nhục da vàng Việt Nam thêm thấm
thía. Cuộc thảo luận của Cố vấn Kissinger với TT Nixon, hai người ở
trong phòng điều hoà không khí huy hoàng, tưởng mình là người ăn học
cao, làm chánh trị giỏi, thông kiêm quán cỗ, quyết định rút quân ra khỏi
Việt Nam để tạo điều kiện cho TT Nixon đắc cử. Hai người chân chưa đụng
bùn lầy chiến trường Việt Nam, chưa nhỏ một giọt máu, một giọt nước
mắt, một giọt mồ hôi trong Chiến tranh Việt Nam như mấy chục triệu quân
dân cán chính VNCH và gần một triệu quân nhân Mỹ mà đi quyết định cho số
phận những người trong cuộc. Mà quyết định vì quyền lợi ứng cử của
riêng mình, mới độc địa làm sao ấy! Đau thương nhứt là Cố vấn Kissinger
đánh giá 2 năm sau việt nam hóa chiến tranh coi như Việt NamCH bị xóa
sổ, đi vào dĩ vãng, với cách nói và giọng nói vô cảm, vô tình, vô luân
không thể tưởng tượng được ở một người có ăn học.
Và phóng lao phải theo lao, Nixon và Kissinger tìm cách bóp méo sự thật
về Việt Nam CH để hậu thế không đổ tội phản bội đồng minh, hại bạn chiến
đấu. Kissinger vua đi đêm, vua xì tin tạo điều kiện hạ thể dân quân
Việt NamCH. Thời đó cứ mở báo Mỹ ra xem tin thì thấy tướng tá tham
nhũng, lính tráng VNCH đào ngũ, sinh viên biểu tình, ký giả đi ăn mày,
âm mưu đảo chánh, tướng này đánh tướng kia. Bình luận thì chê Chiến
tranh Việt Nam sai lầm, làm quân nhân Mỹ bị “ hội chứng”, kinh tế Mỹ bị
suy thoái, xã hội Mỹ bị phân hóa, chánh trị Mỹ bị chia rẻ.
Dân chúng Mỹ bị phản chiến, thiên tảqua truyền thông đại chúng, lần lượt
ảnh hưởng Quốc Hội. Quốc hội trói tay Hành Pháp, cắt viện trợ cho Việt
Nam, buộc quân đội Mỹ rút quân như thua trận rút ra khỏi chiến trường
lần đầu tiên trong quân sử Mỹ. Sau đó hủy bỏ định chế quân dịch đã có từ
lâu ở Mỹ. Một cuộc chiến mà một ngày tốn hàng tỷ, giờ chót Quốc Hội Mỹ
chỉ viện trợ 1 tỷ cho nguyên cả năm, rồi sau đó cắt bớt 300 triệu nữa
thì quân đội Việt Nam Cộng Hòa coi như đã trắng tay. CS Bắc Việt được
thế đổ xô vào Miền Nam, Việt Nam Cộng hòa kêu cứu, Mỹ làm thinh, bất
động như đồng lõa. Sau cùng Chiến tranh Việt Nam phải kết thúc, CS Hà
nội tóm thâu cả Miền Nam. Để chống đỡ búa rìu dư luận về tội phản bội
đồng minh, nhận định sai lầm tình thế và muốn làm thay nghĩ thế cho
người trong cuộc, Nixon, Kissinger ngoài việc đổ tội cho Quốc hội, cho
Phản Chiến còn đưa ra lập luận bỏ Việt Nam là bắt con tép để nhữ con tôm
Trung Cộng, phá vở hệ thống CS quốc tế, làm cho Liên xô và Đông Aâu sụp
đổ. Biện luận đó hiện giờ vẫn còn trong giới chánh trị thiên tả và phản
chiến.
Nhưng không thuyết phục trước những sự thật, Phi luật Tân không tin Mỹ,
đuổi Mỹ ra khỏi nước, chỉ mới cho Mỹ đổ quân lại thời TT Bush chống
khủng bố. Đại Hàn cũng thế tự rèn cán chỉnh quân, tự tạo nội lực, phong
trào quốc gia vươn lên thường biểu tình đuổi Mỹ. Và hầu hết những nhà
phân tích chánh trị quốc tế đồng ý với nhau rằng Liên xô sụp vì đột quị
kinh tế do chạy đua võ trang với Mỹ, chớ không phải do Mỹ đi được với
TC.
Sự thật vẫn là sự thật; chân lý lịch sử dù Thượng Đế cũng không đổi
được. Một thời gian sau Mỹ hoàn toàn rút quân ra khỏi Việt Nam, trong
khi Chiến tranh Việt Nam còn tiếp diễn, chính Đại sứ Mỹ Martin về tường
trình, rằng quân đội Việt NamCH chưa bao giờ giữ vững an ninh lãnh thổ,
chánh trị Việt Nam chưa bao giờ ổn định hơn lúc bấy giờ, nhờ tự quyết và
tự chủ. Và 30 năm sau, tại Texas, Viện Lubbock, những học giả và sử gia
ngồi lại tái thẫm định, trả chân lý, trả chánh nghĩa lại cho Chiến
tranh Việt Nam, cho Việt NamCH và cho Quân lực VNCH.
Người Việt bây giờ đã có gần 4 triệu người là công dân Mỹ không cần,
không buồn trách móc mấy ông học nhiều, làm chánh trị cao Mỹ đã đưa đẩy
nước Mỹ phản bội đồng minh, bứctửVNCH vì cái đó đã đi vào quá khứ rồi.
Điều quan trọng là người sau không phạm sai lầm trước nữa. Điều quan
trọng là biết sữ dụng chân lý, kinh nghiệm trong Chiến tranh Việt Nam
cho tương lai. Chiến tranh Iraq, Afghanistan rất cần những kinh nghiệm
ấy để Mỹ đừng mang tiếng phản bội đồng minh, bỏ nhân dân, chánh quyền,
và quân đội Iraq, Afghanistan, Do thái thân cô thế cô giữa biển hận thù
Hồi giáo cực đoan. Và người Mỹ gốc Việt cũng cần rút kinh nghiệm để ứng
phó thích hợp và đúng đắn trong công cuộc quốc tế vận đối với Mỹ trong
sự nghiệp đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN./.
VI ANH
----- ----
-- ----
0 comments:
Post a Comment