Bà mẹ “anh hùng”
và tên thủ tướng bất nhân
Bà mẹ “anh hùng” và thủ tướng bất nhân
Mưa tầm tã, 3 bà mẹ Việt Nam được đem ra làm anh hùng đứng co ro trongchiếc áo mưa mỏng dính. Ngài thủ tướng đưa bụng phệ cười cười, tay vỗ vỗ và được đàn em cầm dù che mưa. Nói theo kiểu Ngô Bảo Châu thì không khốn nạn cũng là… bất nhân!
Trong nhiều năm tháng “cắt mạng”, đảng cộng sản đã đem xác thân những người con của mẹ Việt Nam ra lót đường cho sự nghiệp “ta đánh là đánh cho Nga cho Tàu”, cho sứ mạng “đánh cho hộc máu đồng bào miền Nam”.
Con đường “kắt mạng” đã chấm dứt, được thay thế bằng con đường hoạn lộ. Đầy tớ đồng nghĩa với quan tham. Vốn đi buôn của đảng là chủ quyền quốc gia, tài nguyên đất nước và những kiếp người nô lệ xuất khẩu. Thân chủ làm ăn chính của chúng là những tên-chủ-rất-thân đến từ Bắc Kinh.
Nếu nhìn từng vùng đất bị cắt dâng, từng vùng biển bị chiếm ngày hôm nay và liên tưởng đến những thanh niên thiếu nữ Việt Nam ngày xưa bị đảng nhồi sọ hoặc bị ép đẩy ra chiến trường, đã mê muội chiến đấu trên từng tấc đất cho đến hơi thở cuối cùng cho cái gọi là “chống Mỹ cứu nước”, chúng ta mới đau xót cho những nạn nhân đã lót đường cho tập đoàn bán nước Ba Đình. Phải nhìn cảnh những kẻ bán nước dán nhãn hiệu “anh hùng” lên những bà mẹ mất con, lừa đảo những bà mẹ chất phác để họ thật sự tin rằng con mình đã hy sinh cho lý tưởng cứu nước, mới cảm nhận được một cách rõ ràng nỗi đắng cay, oan trái của nạn nhân và bản chất lừa đảo, khốn nạn của cộng sản.
Cộng sản có một biệt tài là tiêu diệt. Bất cứ thứ gì chúng cũng có thể hủy. Và 2 chữ “anh hùng” khi qua tay chúng cũng đã bị thủ tiêu để biến thái với một ý nghĩa mới khi chúng “vinh danh” ai: anh hùng là những kẻ ngu muội, hoặc những kẻ bị lừa, hay những nạn nhân khốn nạn nhất của chúng.
Và cứ thế trên con đường buôn dân bán nước, thỉnh thoảng chúng dừng tay làm giàu, bỏ ra vài giờ, tổ chức buổi vinh danh để quăng cho những bà mẹ mất con một tấm bằng ban khen và 2 chữ “anh hùng”. Thật sự là chúng vinh danh chính chúng nó trong màn lừa đảo thường niên: vinh danh chúng tôi là những người có tình có nghĩa, biết ơn những anh hùng hy sinh vì đất nước và từ đó, gián tiếp cho thấy chúng tôi cũng là những kẻ… biết yêu nước.
Và cứ thế sự nghiệp buôn bán xác người ngày xưa được đổi thành trò tiếp thị buôn bán linh hồn người chết lẫn người sống ngày hôm nay để tô điểm cho cái mặt nạ tình nghĩa giả hình và che giấu bản chất thấp hơn thú vật của một giống người đã biến thành một loài rất lạ và rất tởm: loài sản.
Hình ảnh Nguyễn Xuân Phúc có đàn em cầm dù, vỗ tay hân hoan bên cạnh 3 người mẹ bị cho làm anh hùng dưới mưa một lần nữa phơi bày bản chất bất nhân, khốn nạn của loài sản Ba Đình.
Anh hùng thì nhiều, bằng ban khen cũng lắm, nhưng chỉ có một cái dù dành cho thủ tướng!!!
Tấm biển tiếp thị làm nền cho sân khấu với hàng chữ Một Thời Hoa Đỏ nếu thốt được nên lời thì cũng ngửa mặt lên mưa mà chửi rằng: Bà mẹ… nó anh hùng!!!
By on July 23, 2017
Khi đạo đức thối rữa
“…Nhìn bức hình các bà cụ đứng trong cơn mưa tầm tã để nhận một “bằng khen” trong khi chiếc dù duy nhất được dùng để che cho Nguyễn Xuân Phúc để thấy sự băng hoại, thối rữa về đạo đức trong xã hội Việt Nam…”
Hơn mười năm trước trên talawas tôi viết về cụ bà Nguyễn Thị Thứ, khi bà cụ còn sống:
“Cách quê tôi không xa, có một bà mẹ, cụ Nguyễn Thị Thứ, được phong danh hiệu “Bà Mẹ anh hùng” vì có đến 9 người con trai là liệt sĩ. Ngôn ngữ Việt Nam dù phong phú bao nhiêu cũng chẳng thể nào tả được nỗi đau trong lòng cụ khi nửa đêm thức dậy nhìn lên bàn thờ dựng 9 tấm ảnh của những đứa con trai mà cụ đã từng mang nặng đẻ đau. Tại ai? Tây? Mỹ? Quân đội miền Nam? Đảng Cộng sản? Hay tại những đứa con (chắc chắn trong đó có một số người bất hiếu) của cụ? Nhưng dù tại ai thì họ cũng đã ra đi và chỉ có nỗi đau là ở lại. Mỗi khi đọc tin về cụ tôi lại nghĩ đến nỗi đau, không phải chỉ vì cụ có 9 người con chết, mà đau hơn khi mỗi ngày, mỗi tháng trong phần đời còn lại, như một “bà mẹ anh hùng” cụ phải hãnh diện, phải tiếp tục cười tươi trên sự bất hạnh và bạc phước của chính mình.”
Bà Nguyễn Thị Thứ là một bà mẹ đáng thương, bạc phước nhưng không đại diện cho hình ảnh bà mẹ Việt Nam anh hùng dân tộc. Bà chỉ là một trong nhiều sản phẩm tuyên truyền của CS.
Cụ bà qua đời nhưng một số khác vẫn còn sống và vẫn phải tiếp tục cười tươi trên sự bất hạnh và bạc phước của chính mình.
Đảng CSVN đang cố gắng tuyệt vọng để vực dậy những xác chết, đưa các cụ già gần đất xa trời làm dụng cụ tuyên truyền.
Nhìn bức hình các bà cụ đứng trong cơn mưa tầm tã để nhận một “bằng khen” trong khi chiếc dù duy nhất được dùng để che cho Nguyễn Xuân Phúc để thấy sự băng hoại, thối rữa về đạo đức trong xã hội Việt Nam ngày nay trầm trọng đến mức độ nào.
Chính sách tẩy não có hệ thống đã xóa bỏ hẳn mọi giá trị văn hóa đạo đức truyền thống của dân tộc Việt Nam.
Một số người cũng bị tẩy não binh vực và cho rằng lỗi tại tên cầm dù, nhưng Nguyễn Xuân Phúc thì sao? Chẳng lẽ ông ta không biết người đàn bà đứng trước mặt trong chiếc áo mưa mong manh kia đang tuổi mẹ hay bà nội, bà ngoại của mình?
Tổng Thống Barack Obama cùng phái đoàn trong đó có
cựu TT George W. Bush đi trong mưa khi đến tham dự lễ
Tưởng Niệm Cố TT Nam Phi Nelson Mandela, tháng 12, 2013.
Một bức hình khác chụp tại Nam Phi, trong đó cả tổng thống Barack Obama và cựu tổng thống George W. Bush đều phải đi trong mưa khi đến tham dự tang lễ của cố TT Nelson Mandela và chiếc dù chỉ dành che phụ nữ. Bức hình cho thấy cách đối xử giữa những con người dù là nguyên thủ quốc gia đang được áp dụng một cách bình thường trên khắp thế giới khác với một Việt Nam đang bị thối rữa, như thế nào.
Một quốc gia dù giàu có bao nhiêu cũng không mua được đạo đức. Đó không phải là một nhà máy, một trung tâm kỹ thuật mà là phần của nếp sống, của truyền thống được chính quốc gia đó xây dựng, học hỏi và phát huy qua suốt chiều dài lịch sử.
Tàn phá rất dễ nhưng xây dựng lại rất khó, tốn rất nhiều thời gian.
Phục hồi được các giá trị văn hóa đạo đức như thời Việt Nam Cộng Hòa và từ đó phát huy cao hơn, là một nỗ lực gian nan, nhưng nếu mọi người còn có lòng, còn kiên nhẫn, các giá trị tốt đẹp đó sớm muộn cũng sẽ được phục hồi.
Trần Trung Đạo
0 comments:
Post a Comment