Dòng Máu Việt Nam Cộng Hòa
Friday 20 September 2013
Xin mọi người hướng về Quê Hương
Friday, September 20, 2013
No comments
Xin hướng về Quê Hương
Quê Hương: Quê Hương Việt Nam đã và đang đắm chìm trong đau thương và khốn
khổ. Khốn khổ từng giờ, từng ngày qua bao nhiêu năm tháng, mà những nạn
nhân khốn khổ ấy, chính là đồng bào ruột thịt của chúng ta; còn đảng Cộng
sản thì vẫn là những ông hoàng, bà chúa vừa lột xác, sống trong sự giàu
sang tột bực khi đã cướp xong cả nước, không hề có một chút lòng đến đồng
bào mà chúng rêu rao là chủ nhân của đất nước:
“Nhân Dân”.
Những gót giày tham tàn, bạo ngược của những “ông hoàng” Trương Tấn Sang,
Nguyễn Tấn Dũng… đã giẵm đạp lên những tấm thân của những bà mẹ già, những
em bé gầy còm, vì đói khát, bệnh tật… Nhưng đặc biệt, những hình ảnh đã
làm cho cả thế giới phải biết đến một nước Việt Nam dưới sự cai trị của
đảng Cộng sản rằng ở đó, tiêu biểu gia đình ông Đoàn Văn Vươn, là nạn nhân
của chế độ cầm quyền.
Còn hôm nay, qua cái chết bi thương của nạn nhân Đặng Ngọc Viết, đã khiến
cho những ai có lòng nhân ái đều phải thấy đau xót. Đặng Ngọc Viết, người
đã bị đảng Cộng sản VN buộc phải chọn cái chết. Chúng ta, những người may
mắn đã vượt thoát khỏi chế độ Cộng sản, thì giờ đây, khi hướng về Quê
Hương với hình ảnh muôn vạn lần đau thương, xin tất cả, mỗi người một tấm
lòng, một tiếng nói, cùng nhau góp lại thành những tiếng nói chung, để
mong cho đồng bào tại quê nhà sớm thoát khỏi những cảnh khổ đau, cho họ
được sống tự do, no ấm, không còn bị khủng bố, trấn áp, bỏ tù, giết hại…
Mà muốn có được trọn vẹn những quyền ấy, thì chỉ có một cách duy nhất, là
phải cùng nhau đồng tâm hướng về Quê Hương, hỗ trợ cho những người đã và
đang đấu tranh tại quê nhà, trên con đường đấu tranh để giải thể đảng Cộng
sản Việt Nam.
Như mọi người
đều biết, đã dấn thân vào con đường đấu tranh thật sự, là phải có lý
tưởng, biết đặt Tổ Quốc và Dân Tộc lên trên hết, không vì những mục đích
riêng cho bản thân và tổ chức của mình. Những trái tim đầy nhiệt huyết ấy,
lúc nào cũng đau theo những nỗi đau của đồng bào, và những đôi mắt ấy, lúc
nào cũng nhỏ những giọt lệ chân thành khóc thương cho những cuộc đời khổ
đau, bất hạnh!
Và hơn lúc nào hết, là lúc này đây, khi máu của Đặng Ngọc Viết đã đổ, thì
chúng ta đừng để cho những dòng máu ấy phải đi vào quên lãng. Xin đừng
ngồi nhìn nhau, mà hãy cùng nhau nhìn về Quê Hương Việt Nam và đồng bào
Việt Nam đã và đang phải sống dưới sự cai trị bạo ngược của đảng cộng sản:
“Kẻ ác không thể làm vua, thú dữ không thể nuôi trong nhà”. Đảng Cộng sản
vốn “hội đủ” cả hai thứ ấy. Do đó, cả dân tộc việt Nam vốn hiền hòa, không
thể để cho kẻ ác làm vua, và không thể nuôi thú dữ trong nhà. Ngôi nhà ấy,
là Nhà Việt Nam, phải loại trừ đảng Cộng sản ra khỏi nhà. Toàn gia, hay
toàn dân Việt hãy cùng đứng lên, để giành lại ngôi nhà Việt Nam, để đánh
đuổi lũ giặc Tầu ra khỏi đất nước, không thể chần chờ thêm được nữa!
Và những ngày qua, chúng ta đã thấy có những bài viết của nhiều tác giả đã
nói về cái chết đau thương của nạn nhân Đặng Ngọc Viết, mà từ những ý
tưởng ấy, chúng ta có thể gắn liền lại với nhau, để trở thành một “thế
liên kết” từ những bài viết như sau:
“Từ Đoàn văn vươn đến Đặng Ngọc Viết - Đặng Ngọc Viết và tấm bia chế độ -
Khi nhân dân thành “Kẻ khủng bố”, để rồi đến “Bốn triệu và Một triệu”, và
cuối cùng là “Một cánh tay đưa lên hàng ngàn cánh tay đưa lên…” Để sau đó,
là gần 90 triệu cánh tay sẽ đưa lên, “quyết đấu tranh cho một nền hòa bình
công chính…”. Nền Công Chính ấy, không có bóng dáng của đảng Cộng sản Việt
Nam.
Vậy, để tạm kết bài này, tôi xin trích đoạn bài viết: Không có một tấc đất
nào là của cộng sản cả, mà chúng tôi đã viết vào ngày 18/11/2011 như sau:
Xin mọi người nên biết, không có một tấc đất nào là của “nhà nước cộng
sản” hết. Vì chủ nghĩa cộng sản là “vô tổ quốc”. Vì thế, Tổ Quốc Việt Nam
là của người Việt Nam, còn “đất nước” của đảng Cộng sản, thì đã có ở
“thiên đường cộng sản” rồi, mà “thiên đường” thì không có ở dưới mặt đất
này; bởi thế, hiện thời đảng cộng sản Hà Nội đang ăn nhờ ở đậu trên đất
nước Việt Nam của Tổ Quốc Việt Nam và là của người Việt Nam.
Chính vì
những lẽ đó, nên chúng ta, một khi đã không muốn cho đảng cộng sản đang
chiếm cứ một cách bất hợp pháp trên đất nước của chúng ta, thì mọi người
Việt Nam hãy một lòng đứng lên đánh đuổi bọn “vô tổ quốc” và trục xuất bọn
chúng ra khỏi đất nước của chúng ta.
Mặt khác, bọn
vô thần đã có thủy tổ của chúng là loài khỉ, thì hãy cho bọn chúng được
nhập bầy với loài khỉ; còn chúng ta là con Rồng cháu Tiên, là dòng giống
Lạc Hồng, chúng ta có Quốc Tổ Hùng Vương, mà con cháu của Quốc Tổ Hùng
Vương, thì không thể sống chung với bọn người “vô tổ quốc”.
Vậy, nói một lần cho lũ vô thần, “vô tổ quốc” phải biết, Dân Tộc Việt Nam
vốn yêu Tổ Quốc Việt Nam, thì không vì cớ gì mà để cho bọn vô thần, “vô tổ
quốc” chiếm cứ đất nước Việt Nam.
Chúng ta hãy cùng nhau một lòng, cùng xiết tay nhau thành một sức mạnh vô
song, để đuổi đảng Cộng sản ra khỏi càn khôn, cho chúng vào chốn “thiên
đường Cộng sản” mà ở.
Và đứng trước những cảnh đời vô cùng bất công, tàn bạo, là một con người
có lương tri, thì không ai có thể vô tâm mà im lặng, mặc cho đồng bào ruột
thịt, mặc cho những dòng nước mắt của những người tín đồ, đạo hữu của các
tôn giáo đang âm thầm rơi trong uất nghẹn tại quê nhà.
Chúng ta hãy nhìn xem, những hình ảnh của những con chim đang cất tiếng bi
thương bên xác của một con chim khác đang gặp nạn, đang bị thương, hoặc đã
chết!!! Để thấy được những sinh vật mà chúng ta cứ tưởng là không có tâm
tình, nhưng thực ra, chúng có Tình, có Nghĩa và có Ân hơn là chúng ta đã
lầm tưởng!
Xin hãy đồng cảm với tất cả đồng bào ruột thịt của chúng ta, từ Nam chí
Bắc; bởi vì họ đều là những nạn nhân khốn khổ đang quằn quại, rên xiết,
đớn đau dưới những bàn tay tàn độc của lũ sói-lang-bạo-tàn-cộng-sản Hà
Nội!
19/9/2013
Trần Tâm Tịnh
Di sản VNCH: Nền văn minh đã thắng “chế độ man rợ”!
.
.
0 comments:
Post a Comment