Dòng Máu Việt Nam Cộng Hòa

Thursday 23 May 2013

NGÀY TRONG TÙ ĐỌC THƠ TỐ HỮU

 


Tôi ở trong tù,
Chẳng còn nghe “tiếng rao đêm”,
Như thuở ông từng ngồi trong ngục thất.
Tù Pháp thuộc đâu thiếu phần vật chất,
Giữa tường thành còn thở được khí tự do.
Nhà tù Đảng ông rộng thẳng cánh cò,
Nơi chốn rừng hoang bạt ngàn thần chết!
Lao cải trá hình, mưu đồ tiêu dịệt,
Cửa  ngục hình hiển hiện giữa trần gian!
Đói khát , khổ sai bóng tối kinh hoàng,
Tiếng hú đêm đêm,  hồn oan tù réo gọi  
 
“Tiếng rao nhỏ của một em gái bé *
Không vang lâu chỉ vừa đủ rao mời;
...Mà giọng còn non qúa yếu dần hơi,
Nên cái bánh nửa chừng ra cái bén...”
Đọc thơ ông lòng tôi đầy cay đắng,
Thương xót cuộc đời tuổi trẻ Việt Nam,
Bé gái ngày xưa trong sáng tâm hồn,
Dẫu hàng đêm mời người mua bánh lọc.
Bé gái ngày nay bán rao thân xác,
Vùi dập cuộc đời, đánh mất tuổi thơ!
Khuôn mặt xanh xao, vương nét dại khờ,
Trên môi mỏng dấu son mùi khổ lụy!
Thơ của ông kêu gào đòi công lý,
Cho mọi người được áo ấm cơm no,
Dân tộc ngày nay mất cả tự do!
Đảng tước đoạt quyền con người được sống
 Tố Hữu ơi,
Dòng thơ  ông toàn lọc lừa , manh động
  Nhà tù nào nghe được tiếng rao đêm.
Ngày hôm nay đã nệm ấm chăn êm,
Ông quay mặt, đàn trẻ em thất thểu!
Tràn ngập tiếng cười, chao nghiêng ly rượu,
Ngất ngưởng bên bàn tiệc cỗ đầy cao.
Mặt đỏ say men, đắc chí tự hào,
Rằng thơ ông đi vào hồn Dân- tộc...!
Vâng, chính thế, chúng trở thành thuốc độc!
Ngấm vào tim, hủy hoại triệu tâm hồn,
Ngấm vào người, nổi cuồng nộ máu tươi,
“ Giết, giết sạch, thà lầm hơn bỏ sót!”
Ông lạm dụng tinh thần yêu tổ quốc,
Kích động căm thù, lường gạt lương dân.
Ông làm thơ theo “đơn thuốc” Đảng cần,
Và xu nịnh cả tên trùm bạo ác.
Thế hệ nào đã từng nghe ông khóc
“...Stalin, ơi hỡi Stalin
Thương cha thương mẹ thương chồng
Thương mình thương một, thương ông thương mười ..!”*

 Tiếng thơ ông đâu đây còn văng vẳng
Tận đáy mồ, dưới  vực thẳm , rừng sâu
Từ biên cương  đến giới tuyến địa đầu
Hàng triệu sinh linh phải xa lìa đất Bắc!              
 
Ngọn bút tiền nhân kêu gào chống giặc
Giặc ngoại xâm lấn chiếm cõi bờ
Bút của ông run rẫy trước rợ Tàu
Để  Hoàng Sa vào tay quân cướp nước.
Cúi mặt  ngoại bang thơ ông thành nhu nhược
Đánh mất tinh thần, khí tiết thi nhân!

 
 
Hãy theo gương Phùng Quán với Trần Dần,
Người đã dùng dao viết văn lên đá.*
Bút bị gãy, Thơ của Người còn đó,
Sáng bia danh cho hậu thế soi đời!
Và Thơ Người chan vào máu thịt tôi!
 
Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích
 
(*)Bài thơ “Tiếng Rao Đêm”, trong tập  Thơ Tố Hữu
(*) Khóc Xit-ta-lin của Tố Hữu
(*) Lời Mẹ Dặn, Thơ Phùng Quán

0 comments:

Post a Comment

Di sản VNCH: Nền văn minh đã thắng “chế độ man rợ”!

Một biến thể phụ COVID-19 mới xuất hiện, mang tên Arcturus.

 Biến thể phụ Arcturus mới, lần đầu tiên được xác định “có mặt” và lây lan mạnh ở Ấn Độ hồi Tháng Ba. Tại Hoa Kỳ, Arcturus hiện chiếm khoảng 6% trong số ca nhiễm COVID-19.