Dòng Máu Việt Nam Cộng Hòa

Thursday, 14 March 2013

10,000 Cán bộ CS chốn ra Hải Ngoại có trật tự hay - Nghị Quyết 36?

10,000 Cán Bộ CS Ra Hải Ngoại

Sự kiện nổi bật năm 2012

Tin Việt Báo, dẫn nguồn của Đảng Ủy Ngoài Nước, cơ quan phụ trách về “công tác Đảng” hải ngoại, tiết lộ hiện đang có “hơn mười nghìn đảng viên đang sinh hoạt trong các tổ chức đảng trực thuộc Đảng ủy Ngoài nước.” Và báo Nhân Dân, tiếng nói chánh thức của Đảng CSVN, ngày 6-3-2013 cũng không giấu diếm hiện nay có “hơn mười nghìn đảng viên đang sinh hoạt trong các tổ chức đảng trực thuộc Đảng ủy Ngoài nước.” Báo này cũng nói “có hơn 4,5 triệu người Việt Nam sinh sống, lao động và học tập tại 103 quốc gia và vùng lãnh thổ, hơn 500.000 lao động xuất khẩu, hơn 100.000 lưu học sinh,
Nếu tính về hoạt động sách động của CS, số 10.000 cán bộ này rất lớn. Vi trùng tuy nhỏ nhưng hoạt động, năng động nên có thể gây bịnh giết người nếu con người lơ là không phòng vệ, thiếu kháng thể. Ngày xưa trong làng xã VN Cộng Hoà, Việt Cộng chỉ có vài người. Nhưng VC đầu hôm bắn chỗ này vài phát, gần sáng đền chỗ kia bắn vài phát, anh em dân vệ, bảo an phải đối phó, mất ăn, mất ngủ, dân làng ngán đi chợ, không dám cho con đến trường, đợi chánh quyền mở đường rồi mới dám đi.

Với CS, kiểm soát người dân là công tác chính. Kiểm soát người dân ở ngoại quốc càng quan trọng hơn. Vì ở nội địa CS có nhiều định chế kềm kẹp, che dấu, tuyên truyển một chiều, người dân khó động tịnh, khó bày tỏ bất mãn, chống đối.

Còn ở ngoại quốc, nhứt là ở những nước Tây Phương văn minh, xã hội tự do, người dân tự do tìm đường mưu sinh, hạnh phúc. Người Việt ra khỏi nước đễ tìm cách ở lại qua hôn nhân, đầu tư nhập cư, hay sống không giấy tờ cũng có thể được như cả chục người Hispanics ở Mỹ,v.v...

Nên CS phải tổ chức kiểm soát chặt chẽ. Nhứt là ở những nước có người Việt tỵ nạn CS định cư như ở Tây Âu, Bắc Mỹ, Úc đại đa số đã thành công dân sở tại như Mỹ, Úc, Pháp, người Việt “xuất cảng lao động”, công tác, du học, đầu tư, du lịch rất dễ tìm cách ở lại, do bà con giúp đỡ và luật pháp cũng dể dàng.

Bên cạnh công tác kiểm soát người Việt “xuất cảnh” (500 ngàn xuất khẩu lao động, 100 ngàn du học, hàng 100 ngàn du lịch, cán bộ đảng viên đi công tác), cán bộ CS ở hải ngoại còn phải làm công tác “địch vận” nữa – tức chống lại tập thể người Việt tỵ nạn CS mà CS Hà nội gọi là “lực lượng thù địch”.

Số người Việt tỵ nạn CS nay đã gần 40 năm rồi, quá một thế hệ xã hội học rồi. Số người này trên thực tế đã lập được kỳ tích: một Việt Nam Hải Ngoại rồi. Về tinh thần và chánh trị, tập thể Việt Nam Hải Ngoại này đã trở thành như “Pháp Quốc Hải Ngoại” thời nước Pháp bị Đức Quốc Xã chiếm đóng.

Nhờ tiến bộ khoa học, kỹ thuật của Tin Học, truyền thông tiếng Việt trong đó có phát thanh, phát hình, báo chí chuyển qua cable, satellite và Internet, các cộng đồng người Việt tỵ nạn CS ở Tây Âu, Bắc Mỹ, Úc châu đã kết nối dễ dàng với nhau. Tuy không có chánh quyền, chưa có chánh phủ lưu vong cấp trung ương, không có riêng một lãnh thổ, nhưng nhờ có cảm nghĩ thuộc về nhau (sense of belonging), cùng chung một căn cước tỵ nạn CS, và chánh nghĩa đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN nên đã cùng làm ra một Việt Nam Hải ngoại.

CS Hà nội là những người chuyên môn lũng đoạn hàng ngũ người Việt Quốc gia và chuyên nghiệp cướp chánh quyền đâu có dễ gì buông tha cho những người Việt Nam hải Ngọai. Nên việc CS đánh phá các cộng đồng VN ở hải ngoại và VN hải ngoại là chuyện đương nhiên, không có gì đáng ngạc nhiên cả. Chuyện họ tung hàng chục ngàn cán bộ đảng viên CS ra hải ngoại để làm công tác dân, địch vận, tuyên truyền đen trắng xám là chuyện bình thường trong chánh trị “địch và ta” của CS.

Một mặt CS dùng nhiều chiêu bài chiêu dụ như hòa giải hòa hợp, để quá khứ ra sau hướng về tương lai phía trước, đem tiền tài, tri thức, kinh nghiệm về xây dựng quê hương. Mặt khác lên án ai không theo CS là “lực lượng thù địch”, móc nối người trong cộng đồng bôi tro, trét trấu, hề hóa nhân vật công đồng và người Việt hải ngọai kiên định lập trường chống CS. Như CS tuyên truyền đen, trắng, xám rằng chống Cộng là “chống gậy”, biểu tình chống Cộng chỉ còn có ”bảy tám người”, đi biểu tình tranh dấu cho tự do tôn giáo, tự do, dân chủ, nhân quyền VN, tòan vẹn lãnh thổ VN bị chụp hình thì khó “tránh đâu” khi hữu sự xin visa về VN, v.v...

Nhưng hầu hết người Việt tỵ nạn CS là thành phần ưu tú của Việt Nam Cộng Hoà, thừa hưởng tinh thần quốc gia của quốc gia dân tộc VN, với cả triệu người Miền Bắc di cư vào Nam năm 1954.

Tinh thần quốc gia đó đã giúp cho tập thể người Việt tỵ nạn trong xã hội tự do tuy có khi bất đồng nhưng không bất hoà. Lúc nào cũng đứng chung trong mẫu số chống Cộng và bảo tồn văn hoá Việt.

Nhờ vậy nhiệm vụ bảo vệ cộng đồng là nhiệm vụ chung, nhiệm vụ của mỗi một người. Một em học sinh thấy cô giáo đưa cờ CS VN ra nói cớ VN, cũng thưa cô không phải và vế nhà thưa với ba má, ba má báo động với cộng đồng để can thiệp với trường trong việc bảo vệ màu cờ sắc áo của VN.

Đa số phê bình thái độ đứng ngòai chờ các tổ chức cộng đồng, hội đòan, đòan thể làm cho mình hưởng là thiếu tinh thần công dân giáo dục, thiếu tinh thần cộng đồng, thiều tình liên đới, và quên nguồn gốc của mình.

Và nhờ vậy mà mấy chục năm qua CS Hà nội không làm gì được Việt Nam Hải ngoại. Lãnh đạo nhà nước CSVN là những người bị đồng bào biểu tình chống đối nhứt thế giới. Cờ của CS chỉ treo được ru rú trong sứ quán. Vấn đề nhân quyền VN trở thành trở ngại trung tâm trong ngoại giao giữa Hà nội và các nước. Người Việt hải ngoại và đồng bào trong nước hết sợ CS, đang “bám thắc lưng địch” mà đấu tranh để giành lại quyển sống và quyền làm chủ đất nước./.
.( Vi Anh)

0 comments:

Post a Comment

Di sản VNCH: Nền văn minh đã thắng “chế độ man rợ”!

.

.