Dòng Máu Việt Nam Cộng Hòa

Saturday, 16 February 2013

Nghe Nói : Sang Bỏ Đảng?

Sang Bỏ Đảng?

Tựa bài “Sang Bỏ Đảng” không phải là kiểu chơi chữ dựa theo từ ngữ Việt Nam chê người “Giàu bỏ bạn, sang bỏ vợ” đâu. Mà ở một mức độ nào đó dựa vào sự kiện mà BBC online ngày mùng ba Tết nhằm ngày thứ ba, 12 tháng 2, 2013, đã đi tin “Chủ tịch chúc Tết không nhắc tới Đảng.” Chủ Tịch nói trỗng ở đây là Chủ Tịch Nước Trương tấn Sang của CSVN, chớ không ai vào đó cả. Đảng nói tắt ở đây là Đảng CSVN đảng cầm quyền, đảng trị, toàn diện ở VN ở ngoài Bắc gần ba phần tư thế kỷ và ở miền Nam hơn một phần ba thế kỷ rồi. Trong thời gian dài đăng đẳng đó, Tổng Bí Thư Đảng hay Chủ Tịch Nước của VNCS trong chiến tranh cũng như hoà bình, khi còn ở Bắc hay lúc vào được Nam, lúc nào chúc Tết, Đảng CSVN cũng là cây đinh nổi bật của thơ chúc Tết. Nhưng trong cái Tết Quí Tỵ Âm lịch, năm 2013 Dương lịch này, có một chuyện kỳ quặc, lạ lùng. Đó là Chủ Tịch Nước VNCS Trương tấn Sang trong thơ chúc Tết năm nay, Ông không theo thông lệ lâu đời của CSVN, Ông đã “ bỏ” Đảng. Chủ Tịch VNCS không nói đến tên Đảng, không nhắc tới Đảng CSVN một chữ nào, trong một thơ chúc Tết dài cả 400 chữ chớ không phải ít.

Người từng biết Ông Trương tấn Sang ở xã Lương Hoà, nơi xuất phát ra “thơm Bến Lức” nổi danh của xứ Tân An, biết Ông thời “sinh viên biểu tình chống Mỹ cứu nước” cũng như thời bị “bể” Ông chém vè vô “bưng biền” rồi “ra thành” sau 30-4-75, nói Ông Sang là một người rất tin bói toán, tử vi, nên rất hay kiêng cử. Từ đó không lấy gì làm lạ khi thấy Chủ Tịch Nước Trương tấn Sang đầu năm kiêng cử cho Đảng CSVN. Ông lo sợ Đảng CSVN của Ông lọt vào thời mạc vận mà Sấm Trạng Trình, Cụ Nguyễn bĩnh Khiêm đã tiên tri về số mạng của CSVN: “Long vĩ, xà đầu khởi chiến tranh. Can qua xứ xứ khổ đao binh. Mã đề dương cước anh hùng tận. Thân Dậu niên lai kiến thái bình.”

Thế cho nên Ông Sang cúc cung kiêng cử, không dám nhắc đến chữ Đảng, chữ CS trong thơ chúc Tết dù thơ chúc Tết theo truyền thống CS là một văn kiện long trọng. CS cân từng chữ, từng lời bằng cân tiểu ly chánh trị, chớ không phải bốc đồng, đụng đâu nói đó, “nổ” bậy bạ đâu. “Báo đài” của Đảng Nhà Nước phải mở hết công suất phổ biến tổng quát mà CS gọi là “đại trà”, và trực tiếp (live) mà CS gọi “trực tuyến” ngay vào thời điểm quan trọng nhứt của ngày, là giao thừa, lúc nhà nhà, người người VN “tống cựu nghinh tân”, tức tiễn năm cũ, đón năm mới.

Nên trái với truyền thống CSVN, thư chúc Tết năm nay của Chủ Tịch Sang dài bốn trăm chữ chẳng những kiêng cử, không nói tới Đảng CSVN một chữ nào cả mà Ông Sang còn bỏ mất luôn những sáo ngữ "toàn Đảng, toàn quân, toàn dân” mà thói quen đã biến thành bản chất thứ hai của con người CS. Người CS đụng một chút là nói "toàn Đảng, toàn quân, toàn dân” như thầy bùa, thầy pháp đọc thần chú, vô bùa buộc ai cũng phải theo đảng, ai không theo đảng là kẻ thù của đảng vậy.

Thơ chúc Tết năm nay của Ông Sang cũng hoàn toàn không nhắc tới sự ”lãnh đạo” của Đảng CSVN. Ông Sang cũng bỏ luôn đừơng lối của Đảng CS trong "sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa" như trong thư chúc Tết hồi năm rồi.

Trái lại, Chủ Tịch Nước VNCS Sang muốn gấp cái số xui mạc vận của Đảng CSVN, bỏ vào tay người dân Việt trong thư chúc Tết năm nay. Nên năm nay trong thư chúc Tết, Ông Sang nhấn mạnh đến bổn phận, kêu gọi người dân VN nhớ “công ơn dựng nước và giữ nước của các bậc tiền nhân”. Ông khai thác tối đa, “cổ võ” hết lời tinh thần dân tộc, nói "chúng ta phải biết hổ thẹn với tiền nhân', phải "kế thừa xứng đáng sự nghiệp rạng rỡ của cha ông", xây dựng, bảo vệ và phát triển đất nước.

Nhưng nếu sử dụng một chút kinh nghiệm sống trong chế độ CS thôi, người ta thấy Ông Sang không bỏ Đảng đâu, theo nghĩa không theo CS nữa. Trái lại Ông Sang đang “bảo vệ” Đảng theo đầu óc dị đoan riêng của mình. Ông kiêng cử cho Đảng, một tổ chức đã đưa Ông lên thành một người trong bộ ba, tam đầu chế CS độc tài đảng trị toàn diện ở VN.

Bộ ba Trọng, Sang, Dũng, chỉ “làm mủ làm nhọt” để gạt dân. Tam đầu chế này đang chơi trò tráo bài ba lá. Sang, Trọng dùng đại hội trung ương Đảng để cho dân tưởng Đảng muốn trừng trị Thủ Tướng Dũng thất bại kinh tế, bè phái, tham ô. Nhưng Sang, Dũng và cả đại hội trung ương Đảng, không có người nào đương trường đứng lên đụng sợi lông chưn của Dũng. Trọng, Sang không dám nói tới tên Ba Dũng. Đến nỗi khi Sang về Saigon nơi từ đó Sang vươn lên, bắc tiến ra Hà nội, Sang cũng chỉ ám chỉ Dũng, gọi là “đồng chí X” mà thôi.

Còn Trọng chơi lá bài chống tham nhũng, kéo ủy ban bài trừ tham nhũng từ tay Dũng về cho mình. Và Sang chơi lá bài dân tộc chủ nghĩa, kêu gọi, khích động, “cổ võ” dân chúng bảo vệ giang sơn gấm vóc của VN.

Cả ba lá bài do bộ ba tam đầu chế làm cái, bô ba đều nắm hết trong tay. Ai lơ mơ đặt tiền vào tụ nào, tụ chống thất bại kinh tế, tụ chống tham nhũng, tụ chống xâm lăng, tụ nào người dân cũng thua, người dân cũng bị bộ ba tam đầu chế của CSVN làm cái hốt hết cả.

Hai đạo luật hình của CSVN, điều 88 và 79, là hai cây còng đôi. Những ai người dân Việt muốn chống độc tài, tham nhũng, xâm lăng đều bị công an CS, toà án CS, Đảng CSVN hình sự hoá thành tội danh ”tuyên truyền chống nhà nước xã hội chủ nghĩa” và “âm mưu lật đổ chánh quyền”.

Nhưng hồn thiêng sông núi, đất nước ông bà VN còn phù hộ người dân Việt. Ngươi dân Việt không tin CS nữa. CSVN bây giờ không còn gạt được ai nữa. Người dân VN quá quen cái trò lường gạt CS Hà nội học của Mao Trạch Đông “cổ võ” “trăm hoa đua nở, trăm nhà mở cửa” để biết ý người dân nào không theo đảng, là kẻ thù của Đảng, Đảng sẽ giải quyết theo tinh thần ta và địch một mất một còn.

Câu nói của TT Nguyễn văn Thiệu, “Đừng nghe những gì CS nói mà hãy nhìn những gì CS làm” do một nhà lãnh đạo quốc gia ở Miền Nam chống CS nói, đã trở thành câu nói để đời có giá trị kinh nghiệm về CS khắp trong ngoài nước VN.

Đã không biết bao nhiêu lần, Đảng Nhà Nước CSVN, Chủ Tịch Nước CSVN Trương tấn Sang miệng thì ơi ới kêu gọi dân bảo vệ đất nước, biển đảo. Nhưng trong bụng CSVN đầy gươm đao của TC. Người dân Việt bình dân hay trí thức, già trẻ bé lớn nào yêu nước, đi biểu tình chống TC xâm lăng, ngược lại lịnh “định hướng dư luận” của Thiên Triều CS Bắc Kinh của TC, là CS Hà nội trấn áp, chửi bới, đánh đập, bắt bớ, giam cầm chẳng nương tay.

Đảng Nhà Nước CSVN, Chủ Tịch Nước CSVN Trương tấn Sang hô hào ngư dân “bám” biển. Nhưng khi tàu TC rượt bắn, bắt, cướp tàu, đòi tiển chuộc, thì chưa ngư dân nào thấy bóng dáng của cảnh sát biển hay hải quân của VNCS.
  Vi Anh
---
 
TRƯƠNG TẤN SANG khẳng định hệ thống chính trị Việt Nam “Không dám nói lên sự thật”
“Sự thật sẽ giải thoát anh em” (Lời Kinh Thánh)

 - Trên báo Sài Gòn giải phóng online ngày 13-02-2013, trong bài: “Chủ tịch nước Trương Tấn Sang: Vũ khí của chúng ta là dám nói lên sự thật” (1) có đoạn viết như sau: “Khi nghe bà Phan Thị Tươi giới thiệu chồng mình - ông Hoàng Thái Lai, đã nghỉ hưu nhiều năm nay, hiện là Bí thư Chi bộ khu phố 2, phường Thảo Điền (quận 2), Chủ tịch nước hỏi: “Đồng chí có gửi gắm gì không?”. “Tôi mong mỗi cán bộ lãnh đạo hãy làm đúng những gì đã nói”. “Đúng, làm đúng những gì đã nói đang là thách thức rất lớn đối với chúng ta hiện nay - Chủ tịch nước chia sẻ.

“Sau khi lắng nghe những phát biểu nói lên kỳ vọng của các thành viên trong gia đình GS-TS Phan Thị Tươi, Chủ tịch nước nói: “Từ trước đến nay, chúng ta có “cái bệnh” rất lớn là không dám nói lên sự thật. Hôm nay nghe đồng chí bí thư chi bộ khu phố nói, tôi thấy đấy là sự thật, một sự thật ở ngay trong dân. Chắc chắn người dân đã gửi gắm rất nhiều vào đồng chí bí thư, nên hôm nay tôi mới nghe được gửi gắm của dân mong muốn mỗi cán bộ, đảng viên phải làm đúng những gì đã nói. Đây là tiếng nói của lòng dân, Đảng hiểu dân nói mới là thước đo niềm tin chính xác nhất. Nhiều cán bộ không muốn nghe sự thật và không dũng cảm nói lên sự thật là vì lợi ích...” (hết trích - chữ in đậm do TMH nhấn mạnh)

Có lẽ, từ ngày đảng cộng sản Đông Dương (nay là đảng cộng sản Việt Nam) nhảy ra cướp chính quyền từ tay chính phủ Trần Trọng Kim ngày 19-8-1945, chưa từng có một vị lãnh tụ nào dũng cảm đứng ra nói với toàn thể đồng bào trong ngoài nước về CÁI BỆNH RẤT LỚN của những người cộng sản là CĂN BỆNH DỐI TRÁ (tức: “không dám nói lên sự thật”) như ông chủ tịch nước Trương Tấn Sang trong dịp tết Quý Tị này như vừa dẫn:

“CHÚNG TA CÓ “CÁI BỆNH RẤT LỚN LÀ KHÔNG DÁM NÓI LÊN SỰ THẬT”

Xin xem định nghĩa đại từ CHÚNG TA trong từ điển: “Chúng ta: Bản thân mình cùng với người đối thoại: Chúng ta đi đâu bây giờ, vì tương lai con em chúng ta” (Đại từ điển tiếng Việt - NXB Văn hóa – Thông tin- 1999, trang 400)

Như vậy, hàm nghĩa từ CHÚNG TA nơi câu nói của chủ tịch nước Trương Tấn Sang bao gồm chính ông và vợ chồng người đảng viên ông đến thăm, nói rộng ra là chính chủ tịch nước và tất cả mọi người Việt Nam đọc báo đều cùng mắc cái bệnh rất lớn là bệnh dối trá này. Nhưng đa số nhân dân đâu có cơ hội để mắc bệnh này, vì họ, tức nhân dân, tức người dân thường, tức tư nhân không có quyền ngôn luận, tức không có quyền ra báo.

Chỉ có đảng cộng sản Việt Nam, người tự xưng là đày tớ của nhân dân mới có quyền phát ngôn trên 700 tờ báo nói, báo viết, báo hình mà thôi. Cho nên từ “chúng ta” trong nội hàm của câu nói trứ danh này của ông Trương Tấn Sang chính là nhằm nói rằng: hệ thống cầm quyền, hệ thống chính trị tức đảng cộng sản Việt Nam đã, đang mắc CÁI BỆNH RẤT LỚN LÀ KHÔNG DÁM NÓI LÊN SỰ THẬT. Mà không dám nói lên sự thật chính là “cái bệnh rất lớn” nói dối vậy.

Nếu câu nói này (chúng ta có cái bệnh rất lớn là không dám nói lên sự thật) phát ra từ một người bất đồng chính kiến thì chắc sẽ bị công an bắt giam vì điều 88: tuyên truyền nói xấu chế độ xã hội chủ nghĩa. Nhưng khi câu nói RẤT CHÍNH XÁC này phát ra từ miệng vị chủ tịch nước Trương tấn Sang lại là một vấn đề không nhỏ, không phải nói để chơi. Đó là nhận thức quan trọng nhất mà một lãnh tụ đảng cộng sản Việt Nam - ông Trương Tấn Sang - đã dũng cảm nói lên sự thật rất đáng buồn rằng: hệ thống cầm quyền của những người cộng sản là một hệ thống thiếu trung thực, lấy sự dối trá làm bản chất.

Ai ai trong thế kỷ thứ 21 này cũng đều biết chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản của C.Marx và F. Engel bắt nguồn từ chủ nghĩa xã hội không tưởng của các nhà triết học tiền Mác-xít: Saint Simon, Charles Fourier, Robert Owen... là những hệ thống xã hội không tưởng, ảo tưởng, không có thật, bịa đặt... Một xã hội xã hội chủ nghĩa tiến tới thiên đường cộng sản là một xã hội phi lý, phi nhân - nơi chỉ có cái thiện mà không có cái ác, chỉ có cái tốt mà không có cái xấu, chỉ có cái thật mà không có cái giả, tức là một xã hội phi biện chứng. Trong xã hội giả tưởng đó, người ta sống theo nguyên tắc vô cùng phi lý: làm theo năng lực (có hạn) hưởng theo nhu cầu (vô hạn). Trong xã hội bịa đặt phi biện chứng đó, nhà nước bị triệt tiêu, biên giới Việt Nam và Trung Hoa bị xóa bỏ (tất nhiên Việt Nam sẽ thành quận huyện của Tàu, đó là xã hội cộng sản hay sao?). Ở Cái xã hội bịa đặt khủng khiếp có tên là xã hội chủ nghĩa, xã hội cộng sản ấy, quyền tư hữu bị xóa sổ, cá nhân bị xóa sổ, nhân tính bị xóa sổ, gia đình bị xóa sổ, quốc gia bị xóa sổ, tôn giáo bị xóa sổ, cái riêng bị xóa sổ, đất nước bị xòa sổ, dân tộc bị xóa sổ...

Liên Xô sau 74 năm đi tìm cái xã hội chủ nghĩa không tưởng mà tìm mãi không thấy, chỉ thấy cả đất nước rộng bằng một phần sáu địa cầu biến thành trại tập trung với máu và nước mắt, với gần 100 triệu người bị giết hại vì lý thuyết đấu tranh giai cấp duy ác Mác-Lê... Nay Liên Xô đã quay lại con đường tư bản chủ nghĩa để đi cùng đường với nhân loại...

Trung Quốc đã từ bỏ chủ nghĩa xã hội dã man từ năm 1978 để xây dựng xã hội theo mô hình tư bản, mô hình thị trường; nhưng vẫn mạo danh xã hội chủ nghĩa để đỡ bẽ mặt vì Trần Độc Tú, Cù Thu Bạch, Mao Trạch Đông đã sai lầm vô hạn khi áp dụng chủ thuyết duy ác Mác-Lê vào Trung Quốc. Đại hội đảng cộng sản Trung Quốc cuối năm 2012 đã không còn nhắc đến Mác-Lê-Mao... Đảng cộng sản Pháp trong đợt đại hội cách đây mấy ngày, đã good bye cờ búa liềm là cờ của nước Liên Xô trước đây...

Việt Nam do đảng cộng sản lãnh đạo từ năm 1986 đã chôn chủ nghĩa xã hội để xây dựng chế độ tư bản nhưng vẫn còn giữ cái đuôi dối trá rất vô nghĩa là “ĐỊNH HƯỚNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA”...

Mùa tết năm nay, qua lời thú nhận của chủ tịch nước Trương Tấn Sang về hệ thống xã hội cộng sản của ông và các ông vốn là một hệ thống dối trá “KHÔNG DÁM NÓI LÊN SỰ THẬT” chính là cuộc thay đổi tư duy đáng trân trọng của giới lãnh đạo Việt Nam...

Khi cả thế giới đều biết chủ nghĩa xã hội kiểu quốc tế ba của Mác-Lê là một chủ nghĩa ảo, một học thuyết bịa đặt, dối trá từng giết hại hàng trăm triệu người trên thế giới thì khi đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta lại phải mang cả khối dối trá trên mình, liệu có trung thực, có đúng đắn hay không: “CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM”. Chủ nghĩa xã hội = sự không có thật, chẳng lẽ quốc hiệu của ta lại ra thế này ư: CỘNG HÒA KHÔNG CÓ THẬT VIỆT NAM”?

Từ sự nhận thức trên mang tính cách mạng của chủ tịch nước Trương Tấn Sang, chúng tôi hi vọng đảng cộng sản Việt Nam sẽ nhanh chóng từ bỏ những khái niệm dối trá, chủ nghĩa dối trá để trở về đi cùng đường với dân tộc và nhân loại.

Chúng tôi xin trích hai đoạn ngắn trong bài viết của mình năm 2010: “Chỉ có sự thật mới giải phóng con người, giải phóng văn học và đất nước” (2) (là tham luận của TMH trong đại hội nhà văn Việt Nam, nhưng không được phép đọc, đã post lên mạng trước đại hội) làm phần kết của bài viết này:

“Nếu Đảng Cộng sản và nhà nước Việt Nam thử một lần hợp tác với đất nước, với dân tộc Việt Nam mở HỘI NGHỊ DIÊN HỒNG CHỐNG GIẶC NÓI DỐI để tìm ra con đường cứu nguy dân tộc đang trên đà suy vong, thì công này của quý vị rất lớn. Ông cha chúng ta đã đánh thắng giặc Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh… để bảo tồn đất nước. Tất cả các thứ giặc trên cộng lại cũng không ghê gớm bằng giặc nói dối đang tàn phá Tổ quốc ta, giống nòi ta. Lần này, nếu nhân dân ta không vùng lên đáng tan BỌN GIẶC CÓ TÊN LÀ DỐI TRÁ, chắc chắn đất nước ta sẽ bị kẻ thù phương Bắc nuốt chửng, như mấy nghìn năm trước chúng đã nuốt chửng toàn bộ các dân tộc Bách Việt từng định cư lâu dài phía nam sông Dương Tử….

...Một kẻ nói dối, một dân tộc nói dối “lộng giả thành chân”, là một kẻ, một dân tộc không có tự do, không có độc lập, không có dân chủ, không có chân lý và lẽ phải… Khi một kẻ, một dân tộc phải núp vào sự dối trá để tồn tại, kẻ đó, dân tộc đó là một kẻ yếu, một dân tộc yếu đang trên đường suy vong. Chỉ có kẻ mạnh, kẻ tự tin, kẻ có liêm sỉ, có đạo đức mới không sợ sự thật, dù là sự thật đau đớn nhất, khủng khiếp nhất mà thôi.”

Từ nhận thức rằng hệ thống chính trị của đảng cộng sản Việt Nam là một hệ thống “KHÔNG DÁM NÓI LÊN SỰ THẬT”, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã đi một bước cách mạng đột phá, đưa đảng cộng sản Việt Nam tiếp cận dần sự thật để dám từ bỏ cái chủ nghĩa dối trá là chủ nghĩa xã hội. Chúng tôi xin chép lại lời của đại văn hào Pháp V. Hugo để tặng ban lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam, những người đã dám dũng cảm cứu nguy dân tộc bằng cách chôn chủ nghĩa xã hội từ năm 1976 (chủ nghĩa Marx thực chất là một chủ thuyết về kinh tế) để xây dựng kinh tế thị trường- kinh tế tư bản: “CÁCH MẠNG LÀ CUỘC TRỞ VỀ TỪ CÁI GIẢ ĐẾN CÁI THẬT”.,.

Sài Gòn 15-02-2013




0 comments:

Post a Comment

Di sản VNCH: Nền văn minh đã thắng “chế độ man rợ”!

.

.