Dòng Máu Việt Nam Cộng Hòa

Friday, 30 December 2016

Dân Muốn Biết: Thế nào là phản động?

EM MUỐN YÊU 1 CHÀNG TRAI "PHẢN ĐỘNG"
Em muốn yêu 1 chàng trai "phản động"
Biết trở trăn cho vận mệnh nước nhà
Thấy xót xa bao trẻ nhỏ, cụ già
Bán vé số nơi đầu đường, góc chợ
Là người biết vượt qua bao nỗi sợ
Sẵn sàng lên tiếng nói chống bất công
Người hiểu thông về lịch sử cha ông
Hoàng Kỳ mới là lá cờ dân tộc
Người chẳng ngại những đoạn đường khó nhọc
Quà cứu trợ đến vùng lũ xa xôi
Biết lánh xa những đêm trắng rong chơi
Để đọc sách, đầu tư cho kiến thức
Em ngưỡng mộ nếu anh rành tin tức
Thảo luận em nghe về tham nhũng, nợ công
Anh quan tâm và giúp đỡ cộng đồng
Cùng chia sẻ với dân oan khốn khổ
Facebook anh không hot girl nóng bỏng
Like giống em Bình luận của Dưa Leo
Anh ghét công ty nhà nước dạng ăn theo
Bỏ trăm triệu để chạy vào biên chế
Anh cư xử lịch thiệp và tử tế
Chẳng phân chia sang thấp, nghèo hèn
Yêu Tự Do, Dân Chủ cũng như em
Thù Trung cộng ngoại bang vào xâm lấn
Em không ngại anh nghèo về vật chất
Nhưng phải giàu lý tưởng với quê hương
Người cùng em đi đến cuối con đường
Em vẫn chọn 1 chàng trai "Phản động”...
Emily
P/s: Vui lòng hiểu đúng ý nghĩa của 2 từ “Phản động” theo ý thơ của tác giả. Cám ơn


Em lớn lên ,,
Em lớn lên đất nước đã "yên bình",
Không tiếng súng, đạn bay hay pháo nổ,
Chẳng còn cảnh những người dân đói khổ,
Ăn bo bo độn khoai sống qua ngày.
Em yêu Bác với trái tim thơ ngây,
Em yêu Đảng với tâm hồn khờ dại.
Yêu tất cả những gì là "vĩ đại" !
Mác-Lê Nin soi sáng lối em đi...
Nhưng từ khi tuổi mười tám qua đi,
Em ngỡ ngàng hiểu ra bao sự thật,
Những trang sử hào hùng vào bậc nhất,
Là trò lừa của thế kỷ mà thôi !
Đất nước này ngày càng thấy xa xôi,
Khi quyền lực không thuộc về dân chúng,
Khi Đảng nắm trong tay quyền tham nhũng,
Quyền hy sinh biển đảo của cha ông.
Đất nước này độc lập nữa hay không ?
Khi giặc Tàu tràn lên khắp bờ cõi,
Khi chính quyền chẳng buồn cất tiếng nói,
Chỉ ngồi im nhìn dân chúng lầm than.
Dân tộc này sinh khí đã tiêu tan,
Nợ chồng nợ dân ngóc đầu không nổi.
Quan tham lam dở toàn trò bỉ ổi,
Vẽ công trình, vẽ dự án mà xơi.
Rồi lòng dân oán hận khắp muôn nơi,
Đồng ngập mặn, biển phơi đầy xác cá,
Sông đã cạn và rừng thì hết lá,
Dân đói nghèo mà Đảng vẫn quang vinh !
Kẻ hiền tài bỏ đất nước điêu linh,
Đi tìm chốn yên bình nơi xứ lạ.
Kẻ ở lại lặng thinh như sỏi đá,
Ai cất lời Đảng đàn áp không tha.
Việt Nam ơi lịch sử ngàn năm qua,
Đổ máu xương giữ vẹn toàn đất nước.
Dù khó khăn vẫn tiến về phía trước,
Để bây giờ sông núi vọng ngàn xưa ?
( Nguyễn Thuỳ Linh )

0 comments:

Post a Comment

Di sản VNCH: Nền văn minh đã thắng “chế độ man rợ”!

.

.