BS.Trần Văn Tích
Dòng Máu Việt Nam Cộng Hòa
Wednesday 14 October 2015
Nobel 2015 : Đối kháng Tunisie
Wednesday, October 14, 2015
No comments
Giải Nobel Hoà bình năm nay về tay xứ Tunisie.
Nói chung, quyết định trao giải không gây tranh cãi như
trong trường hợp Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama, thậm
chí gây chê bai như trong trường hợp Kissinger-Lê Đức
Thọ. Bài viết này cố gắng phân tích sự kiện chính
trị-văn hoá-xã hội liên hệ từ thế đứng của một
người Việt Nam tỵ nạn cộng sản.
Nobel Hoà
bình 2015 và Bộ bốn Tunisie
Ngày thứ sáu 09.10, Ủy ban Phát giải Nobel ở
Oslo trao giải Nobel Hoà bình năm nay cho bốn tổ chức
chính trị-xã hội Tunisie : UGTT (Union Générale Tunisienne
du Travail, Tổng Liên Hiệp Lao động Tunisie), LTDH (Ligue
Tunisienne des Droits de l'Homme, Hiệp hội Nhân quyền
Tunisie), UTICA (Union Tunisienne de l'Industrie, du Commerce et de
l'Artisanat; Liên Hội Kỹ nghệ, Thương mại và Thủ công
Tunisie) và Luật sư đoàn Tunisie. UGTT xem như Tổng Công
đoàn Tunisie và UTICA xem như Hiệp hội Chủ nhân Tunisie.
Thành tích của bốn tổ chức nhận giải là
tạo điều kiện đối thoại giữa những thành phần khác
chính kiến, chống lại bạo lực và khủng bố.
Tháng 12.2010, Mohamed Bouazizi, một tiểu thương
buôn bán rau cải và hoa quả, tự thiêu ở thị xã Sidi
Bouzid để phản đối chính quyền độc tài Ben Ali. Ngọn
lửa châm ngòi cho cách mạng Tunisie bùng nổ để rồi
cháy lan sang các quốc gia lân bang, tạo thành Mùa xuân Ả
rập. Thoạt tiên là lãnh tụ độc tài ở Tunis, rồi đến
ở Kairo và cuối cùng ở Tripolis bị lật nhào. Các thành
viên trẻ của Nghiệp đoàn UGTT – UGTT được tổ chức
rất chặt chẽ và được phân phối rất qui mô trên toàn
quốc – là động lực chủ yếu của phong trào nổi dậy.
Kết quả là vào tháng 01.2011, Tổng thống Ben Ali phải
đào thoát ra nước ngoài sau 23 năm cầm quyền. Nhưng cục
diện sau đó càng ngày càng tồi tệ vì chính phủ lâm
thời mới thành lập qua bầu cử tự do vào tháng 10.2011
không tạo được đoàn kết dân tộc. Tháng 01.2012 bắt
đầu có biểu tình tuần hành nhằm phản đối nhiều
điều nhưng nhất là chống tình trạng kinh tế suy sụp.
Tháng 02.2013, lãnh tụ đối lập Chokri Belaid bị bắn tử
thương. Trong vòng hai tháng, lãnh tụ thứ hai, Mohamed
Brahmi, một chính trị gia thiên tả, bị thanh toán. Tunisie
lâm vào khủng hoảng toàn quốc.
Mùa hè 2013, tập hợp bốn tổ chức chủ
trương Đối thoại Dân tộc ra đời, qui tụ các công
đoàn, các chủ nhân, hiệp hội nhân quyền và giới luật
sư. Bộ bốn này đạt được thành công lớn khi tạo cơ
hội cho chính quyền và phe đối lập cùng với họ ngồi
vào bàn hội nghị để tìm lối thoát cho tình huống hỗn
loạn. Nội dung tranh cãi xoay quanh các khái niệm Dân chủ,
quyền Công dân, Bình quyền và vai trò của Islam trong cộng
đồng dân tộc và trong guồng máy quốc gia.
Cộng
đồng lưu vong Tunisie
Tunisie cũng có một cộng đồng lưu vong như
Việt Nam và nó cũng phân bố khắp thế giới, nhưng đông
đúc nhất là ở Pháp vì Tunisie – lại vẫn giống Việt
Nam – vốn là đất bảo hộ cũ của Pháp. Hơn sáu trăm
ngàn người Tunisie hiện định cư tại Pháp còn trên khắp
thế giới thì có trên một triệu hai trăm ngàn người.
Chủ yếu họ thuộc hai thành phần : lực lượng di dân
lao động tương đối trẻ trung và tập hợp các nhà
tranh đấu chính trị tương đối lớn tuổi. Tuy khác nhau
về gốc nguồn và địa vị nhưng người Tunisie sinh sống
tha phương tại Pháp vẫn có chung một tiếng nói đối
kháng bị đàn áp. Cách đây 34 năm, ATF ra đời. ATF là
viết tắt ba chữ Association des Tunisiens en France, Liên Hiệp
người Tunisie ở Pháp. Đứng đầu Liên Hiệp hiện nay là
Mohamed Lakhdar Ellala, một chính trị gia hoạt động tích
cực và bền bỉ từ đầu thập niên 60. Các thành phần
đối lập lưu vong từng bị Cha già Độc lập Habib
Bourguiba và Tổng thống bị truất phế Ben Ali hành hạ
ngược đãi đủ đường, từ tịch thu giấy thông hành
đến tống giam cách ly, không cho liên lạc với gia đình
hằng hai chục năm. Sau cách mạng 2011 tước quyền Ben
Ali, tiếng nói của diaspora Tunisie vẫn kiên trì vang lên
mạnh mẽ và chăm chỉ, cảnh giác tai hoạ salafiste và
biện pháp bắt giữ đối lập. Diaspora Tunisie đã xem giải
Nobel như một đại lễ vinh danh thiên tài Tunisie.
Chiến
lược đấu tranh của Tunisie
Tunisie bị Pháp bảo hộ năm 1881. Du kích chiến
chống thực dân bùng nổ từ năm 1952 nhưng đến năm 1954
Tổng thống Pierre Mendès-France đã cho quốc gia này tự
trị nội bộ và độc lập được trao trả năm 1956.
Cộng đồng lưu vong Tunisie hình thành qua chống
đối những thể chế độc tài bản xứ. Nó tương đối
thống nhất. Ngoài ra, các thành phần khác chính kiến
quốc nội chọn quê hương làm địa bàn hoạt động. Dẫu
là di dân hay tỵ nạn, dẫu là công nhân hay trí thức, họ
đều cùng có một uớc vọng là xây dựng đất nước
dân chủ, bình đẳng, phú cường. Họ phối hợp hành
động trên cùng một chiến tuyến. Phương châm và kế
hoạch có tính chất toàn cục được minh định rõ rệt.
Mục tiêu chủ yếu được xác định rõ ràng và sự sắp
xếp các lực lượng đấu tranh xã hội-chính trị cũng
dần dà tiến được đến mức khá hợp lý.
Phía chính phủ dân cử trung ương thì biết
cách hành xử có phần tự chế và biết lắng nghe tiếng
nói đối lập. Bộ bốn nhận giải Nobel Hoà bình năm nay
chủ động giữ vai trò chất xúc tác và chất keo gắn.
Khởi đầu từ năm 2013, do Công đoàn UGTT thúc đẩy và
được giới chủ nhân, giới luật sư và hiệp hội nhân
quyền tiếp trợ, quá trình đối thoại trực tiếp đưa
đất nước ra khỏi tình trạng phân liệt chính trị,
chữa cho quốc gia khỏi bệnh bại liệt cơ chế qua bắt
buộc giai cấp islamite cầm quyền phải nói chuyện xây
dựng với tập thể chống báng.
Đối thoại thay vì Bạo lực là con đường
Tunisie định đi tiếp trong tương lai. Đó là toa thuốc
cải tổ chính trị. “Đó là sinh lộ thoả thuận“,
theo lời Tổng thống tại chức Béji Caid Essebi khi tiếp
nhận tin mừng về Giải Nobel Hoà bình.
*
Tunisie
rất khác Việt Nam
Tunisie chỉ chống Pháp có hai ba năm thì giành
được độc lập. Không có đồng minh nào đứng sau lưng
để cung cấp B40 hay Mig 21. Không có chủ thuyết chính trị
ngoại lai nào được áp dụng.
Chế độ độc tài toàn trị hậu thực dân bị
thanh toán qua một quá trình đấu tranh gian khổ và kiên
cường, khởi thủy của một mùa cách mạng toàn vùng bắc
Phi để rồi cuối cùng một chính phủ dân cử ra đời,
một chính phủ biết chấp nhận đối lập và biết lắng
nghe tiếng nói khác chính kiến.
Cộng đồng lưu vong Tunisie ước chừng đông
bằng nửa cộng đồng tỵ nạn Việt Nam. Nó hợp tác với
phong trào đối kháng quốc nội qua một chiến lược nhất
quán. Nó có những lãnh tụ được tập thể tín nhiệm.
Cho nên tiến trình dấn thân của bộ bốn Tunisie tuy chỉ
kéo dài mới có hai năm mà đã được quốc tế đánh giá
cao, mà có lẽ tuyệt đỉnh của sự đánh giá này là
giải Nobel Hoà bình 2015.
Ủy ban phát giải nhấn mạnh Tunisie đã đi qua
một đoạn đường thương khó gian truân để trở thành
quốc gia duy nhất trong khối Mùa xuân Ả rập xây dựng
thành công nền dân chủ. Ủy ban bày tỏ niềm hoài vọng
rằng Tunisie sẽ tạo can trường cho các quốc gia khác. Ủy
ban không nói ra nhưng không ai là không hiểu rằng trong số
những quốc gia bất hạnh có Việt Nam.
BS.Trần Văn Tích
BS.Trần Văn Tích
14.10.2015
Di sản VNCH: Nền văn minh đã thắng “chế độ man rợ”!
.
.
0 comments:
Post a Comment