
Tuesday, 27 June 2017
Khi quân đội bỏ súng cầm đô... la
Tuesday, June 27, 2017
No comments

- Tình trạng quân đội cộng sản buông súng kiếm tiền đã dẫn đến nhiều hệ
luỵ. Hệ luỵ lớn nhất là lực lượng được cho là có nhiệm vụ bảo vệ tổ
quốc này đã trở thành đội quân bạc nhược, lấy chủ trương "bám bờ - giữ
ghế - kiếm tiền" là chính, dẫn đến tình trạng lãnh hải, lãnh thổ bị xâm
lấn bởi Tàu cộng như chỗ không người.
Với những ưu đãi tối đa, các doanh nghiệp quân đội (DNQĐ) đã thao túng
trong nhiều lãnh vực và tạo ra tình trạng bất bình đẳng giữa DNQĐ với
doanh nghiệp dân sự (DNDS). Nhân danh phục vụ mục tiêu quốc phòng, tài
nguyên quốc gia đã bị các tập đoàn tướng tá cộng sản thu tóm để làm giàu
mà không cần thuê và lại được hưởng những ưu đãi rất nhiều trong việc
đóng thuế so với các DNDS.
Với cơ hội làm giàu không vốn và làm giàu nhanh, làm giàu "khủng", các
tướng tá cộng sản đua nhau tìm cách "tự thuyên chuyển" để "giã từ vũ
khí", trở thành những tướng kinh doanh, được thăng chức dựa theo kết quả
lợi nhuận, khả năng lãnh đạo được đo lường bằng con số đô la thay vì
bằng khả năng điều binh khiển tướng. Những đàn bò ngày xưa vào thành phố
bây giờ đã trở thành những CEO, giám đốc, chủ tịch mà khả năng, kiến
thức duy nhất về kinh doanh, kinh tế là biết sử dụng máy đếm tiền.
Những thương gia mặc đồ lính, đeo huân chương đầy ngực, tiền đầy trương
mục này lại là những kẻ có thế quyền và đóng vai trò quyết định trong
quân đội. Thành phần quân đội còn lại chỉ được lãnh lương còm theo quy
chế nhà nước thì ngày ngày "phấn đấu" và tìm cách chuyển "sứ mạng" - từ
sứ mạng chiến đấu bảo vệ tổ quốc sang sứ mạng... làm giàu.
Trong "sứ mạng làm giàu" này, nhiều công trình, dự án lại có bàn tay và
tiền của Bắc Kinh đổ vào. Thế là các tướng tá đại gia lại bắt tay thân
thiết và trở thành "con tin thân tín" của Tàu cộng. Không đứng về phía
Bắc Kinh thì mất mối làm ăn. Mất mối làm ăn thì sẽ bị đá văng ra khỏi
tập đoàn DNQD. Và từ đó các tướng tá quân đội trong tập đoàn DNQD xem
những người lính, những sĩ quan hiếm hoi trong quân đội có thực tâm bảo
vệ đất nước là các "đồng chí phe địch", cần phải cho lên bờ xuống ruộng.
Cũng như các quan chức trong đảng tranh nhau ăn và sẵn sàng tấn công, hạ
bệ, dứt điểm nhau, các tướng tá quân đội cũng không khác gì. Đó là một
đàn lợn có nhiều phe tranh nhau ăn cám. Nội bộ quân đội cộng sản cũng
nát bấy ra nhiều nhóm khác nhau, tranh đoạt chia vùng để trở thành những
đại tướng tỉ phú.
Cái gọi là Quân đội Nhân dân anh hùng dưới sự lãnh đạo của đảng cướp
cộng sản đã trở thành một đội quân bạc nhược về tinh thần, bị lãnh đạo
và lãnh đạn bởi những tên tướng bụng phệ, đếm tiền giỏi hơn bắn súng và
xem Bắc Kinh là bạn, xem Dân là thù.
Hiện có vài tiếng nói được cất lên về việc quân đội phải ngưng làm kinh
tế. Nó đến từ thành phần nào trong quân đội? Từ những sĩ quan thực tâm
lo lắng về tình trạng tệ hại của quân đội và vận mạng của đất nước? Hay
đến từ những phần tử đang bị cầm súng mà chưa được cầm
tiền? Câu trả lời nằm ở chỗ những kẻ đó là đảng viên cộng sản hay là
những sĩ quan không mang thẻ đỏ vốn không hề hiện hữu trong tập đoàn
"trung với đảng". Điều bất hạnh cho đất nước là tất cả những phần tử ấy
đều cùng một lò mà ra và trở thành một loài: loài sản chuyên hút máu
nhân dân, ăn cướp tài nguyên, mặc kệ chủ quyền và bán rẻ danh dự quốc
gia.
26.06.2017

LÝ NÀO KHÔNG ĐỨNG DẬY QUÉT SẠCH ĐẢNG CỘNG ?
Phải chăng chúng ta vẫn còn sợ, vẫn còn hèn ?
An phận, nhu nhược, phớt lờ cho qua...
Vậy thì :
Khi lũ cộng vẫn còn,
Thì dân Việt mất đất, mất mạng.
Khi công an, cảnh sát đánh mất nhân tính,
Thì người dân bị còng, đánh đập dã man.
Khi lãnh đạo tham đô-la và quyền lực,
Thì biển đảo, đất đai bán cho phường Tàu cộng, ngoại bang.
Khi Đảng luôn suy tôn thần ma Các-Mác, Bác Hồ,
Thì Dân Việt hằng mãi nghèo đói, làm thân trâu ngựa.
Tại sao và tai sao 90 chục triệu người dân Việt,
Vẫn còn vô tâm như không gì xảy ra.
Tại sao các chức sắc lãnh đạo tôn giáo quyền cao chức trọng...
Cứ mãi phớt lờ khi máu dân đã đổ, khi muôn người nằm xuống đau thương.
Và rồi nhà tù đầy kín dân lành bị nhốt.
Khốn Cho Dân Việt,
Mãi lầm than, nhà mất, đất chẳng còn.
Thế mà các quán nhậu, các hộp đêm,
Vẫn tập nập người ăn chơi, trác táng,
Vẫn lắm người say khước quên đường về...
Lẽ nào họ vô tâm như thế, lý nào không có trái tim chăng?
Hay thịt da đã thành đá, hóa đồng !
Không biết đau biết rung, biết cảm với người dân đau khổ.
Máu Dân Đồng Tâm, Lộc Hưng mất đất mất vườn..
Thiên Hạ Năm Châu còn cảm thấy xót thấy đau :
Nhưng
Biết bao tri thức, bao lãnh đạo tinh thần tôn giáo,
Làm ngơ chăng ? Không bước nỗi bước chân ra đường tranh đấu...
Hoa cỏ còn biết đau, thú còn giận giữ,
Trước cảnh bạo tàn ăn cướp của Lũ cộng dã man...
Trên cao Chúa vẫn còn bị đóng đinh,
Dưới đất Phật còn màn trời chiếu đất.
Khi nào thời dân Việt mới hết khổ ?
Khi lương tâm ông bà, anh chị thức tỉnh :
Can đảm đứng lên... Một lần đạp đỗ cái chế độ Hà Nội
Giải thể cái Đảng cộng sản BÁN NƯỚC DIỆT DÂN !
Đập tan cái phường Quỷ Đỏ VÔ NHÂN ÁC ĐỘC !
KHI ĐÓ MỚI THỰC TỰ DO, HÒA BÌNH, ĐỘC LẬP, CÔNG BÌNH CHÂN CHÍNH !
ĐỪNG CHẦN CHỜ NỮA, XIN ĐỨNG LÊN VÀ ĐỨNG LÊN HỠI NGƯỜI DÂN VIỆT !
Cảm Tác Cùng Đồng Hành Với Đồng Bào Đồng Tâm Và Lộc Hưng Cùng Dân Việt.
Ngày 11 Tháng 1 Năm 2020 -
Lê Nguyễn Quang Dũng Việt Nam
--------------

0 comments:
Post a comment