Nhân sĩ trí thức Việt Nam qua các thời đại không một ai không biết đến câu
nói nổi tiếng này “Tri mệnh thức thời duy tuấn kiệt” .
Ở đây không có nhu cầu
phân tích chi tiết về câu nói này nên người viết chỉ đưa ra một khái niệm khái
quát nhất như thế này:
- Tri mệnh là biết mình, nhận thức đầy đủ cái thiên mệnh của mình.
- Thức thời là hiểu sâu sắc thời cuộc và sự vận động của nó.
Một người chỉ được đánh giá là “Tuấn kiệt” khi hiểu được “mệnh’ của mình và
nắm được quy luật vận động của thời cuộc.
Đối với những nhà trí thức dân chủ và những ai dấn thân vào con đường đấu
tranh để Dân chủ hóa Việt nam thì đòi hỏi về sự hiểu biết thời cuộc và chính bản
thân mình cũng như Phong trào dân chủ là một đòi hỏi bức thiết mang tính quyết
định cho vận mệnh của chính mình và Phong trào Dân chủ.
Người ta gọi đó là viễn kiến, không có viễn kiến sẽ thất bại hoặc khó thành
công vì không nhận thức đầy đủ về cái thuận và cái nghịch của chính mình cũng
như của đối phương (ở đây là đảng CSVN).
Đối với chính bản thân mình và Phong trào dân chủ chúng ta phải có một sự
hiểu biết căn cơ sâu sắc và toàn diện về cái “Thế” và “Lực” của chúng ta trong
tương quan với cái thế và lực của đảng CSVN được đặt trong dòng vận động theo
quy luật của thời cuộc khu vực và thế giới.
Chúng ta không thể tách rời vấn đề chính trị VN ra khỏi cục diện chung của
khu vực và thế giới vì làm như vậy cái mà chúng ta nhận được chỉ là những hiểu
biết và phân tích phiến diện rời rạc không phản ánh đúng thực chất của vấn đề
chính trị VN.
Chính trị VN phải được quan sát trong chiều hướng vận động của chính trị khu
vực và thế giới và luôn luôn bị tác động của chính trị khu vực và thế giới,
không đóng khung và cô lập nó như một thực thể tỉnh chỉ.
Đây là sự nhầm lẫn của một số người khi cứ phân tích và đánh giá hiện tình VN
trong sự cô lập với thế giới và khu vực nên kết quả nhận định không thể trở
thành một đáp án cho thời cuộc VN.
Nhận thức phiến diện sai lầm sẽ dẫn dắt đến một phương pháp đấu tranh sai lầm
là một điều hiển nhiên.
Khi hiểu được tương quan thế và lực của chúng ta và đảng CS trong dòng thời
cuộc luôn vận động và chuyển biến theo quy luật của nhu cầu chính trị và chiến
lược toàn cầu chúng ta sẽ không phạm vào hai sai lầm phổ biến của bệnh chủ
quan.
Bệnh chủ quan thì có hai trạng thái một là “lạc quan thái quá” hay còn gọi là
lạc quan tếu.
Hai là bệnh bi quan dao động sẽ dẫn đến bi kịch hóa mọi vấn đề.
Tránh được bệnh chủ quan chúng ta sẽ có được tầm nhìn viễn đại, sự phân tích
và đánh giá đúng với bản chất của mọi mối quan hệ và mọi hiện tượng .
Chúng ta luôn đứng ở vị trí khách quan để nhìn nhận chính mình, nhận biết
thực lực, tiềm lực của mình và đảng CSVN hiện nay và trong tương lai nằm trong
dòng vận động không ngừng của chính trị toàn cầu.
Trong dòng vận động đó tương quan thế – lực của chúng ta so với đảng CS sẽ
thay đổi như thế nào qua từng giai đoạn, mạnh yếu ra sao để chúng ta có thể khai
dụng hết những thế mạnh và khắc phục những nhược điểm của mình để đưa ra những
quyết định và đường lối đấu tranh đáp ứng và phù hợp với thời cuộc luôn chuyễn
biến.
Tri mệnh thức thời còn giúp những nhà dân chủ và các tổ chức đấu tranh cho
tiến trình Dân chủ hóa VN tránh được những sai lầm ấu trỉ, phát hiện kịp thời và
đấu tranh với những xu hướng cơ hội hoặc thỏa hiệp “đi đêm” với đảng CS để mưu
cầu quyền lợi riêng cho cá nhân hay tổ chức của mình.
Lịch sử VN thế kỷ 20 là một bài học quý giá để cho những cá nhân hay tổ chức
dân chủ học hỏi, đúc kết kinh nghiệm .
Kể khi khi thành lập vào năm 1930, đảng CSVN vẫn dùng chiêu bài yêu nước –
kháng Pháp và giải phóng dân tộc xây dựng một nước VN theo thể chế Cộng hòa tự
do dân chủ, nhưng thực tế họ chủ trương xây dựng một nhà nước độc tài toàn trị,
phục vụ cho chiến lược bành trướng của quốc tế CS.
Họ kêu gọi hợp tác với các đảng phái Quốc gia để kháng Pháp khi bắt buộc phải
làm như vậy và sau đó họ dùng đủ mọi thủ đoạn từ ám sát bắt cóc khủng bố để loại
bỏ và tiêu diệt dần dần những đảng phái quốc gia và những nhà ái quốc lỗi lạc để
rộng đường cho mục đích độc chiếm quyền lực.
Vì không có viễn kiến cho nên có một vài cá nhân và tổ chức đang cổ xúy cho
một đường lối đấu tranh mà họ biện minh là “thức thời”.
Thực ra những con người và tổ chức này đang theo đuổi mục tiêu đấu tranh
“thực dụng” và ngây thơ.
Họ biện minh Dân chủ là phải tôn trọng sự khác biệt, họ không hiểu hoặc cố
tình không hiểu là sự khác biệt đó giữa những người và tổ chức dân chủ đích thực
không nhiều và không đi ngược lại giá trị chung, mục đích chung, nếu sự khác
biệt đó đi ngược lại với những giá trị dân chủ căn bản thì sự khác biệt đó đã
trở thành đối lập nhau.
Tôi không phủ nhận trong phong trào Dân chủ tồn tại sự “đại đồng tiểu
dị”. Nhưng những giá trị nền tảng thì không thể không đồng quan điểm của tôi là
“ tôn trọng sự khác biệt trên nền tảng và giá trị chung”.
Trong cuộc đấu tranh để dân chủ hóa VN ngày hôm nay có những tổ chức chủ
trương hoặc chọn lựa mang tính giai đoạn và sách lược là đi đường thẳng hoặc đi
đường vòng, có lúc tiến lúc lùi miễn sao đạt được mục đích!
Họ dùng cứu cánh biện minh cho hành động.
Tôi e rằng đây là một sự ngụy biện, vì dù chọn đường thẳng hay đường vòng, dù
tiến hay lùi cũng phải đúng nguyên tắc, có nghĩa là phải tôn trọng những giá trị
dân chủ nền tảng, xa rời những giá trị nền tảng là đã lạc hướng đấu tranh
rồi.
Có một số nguyên tắc cần tuân thủ:
- Thỏa hiệp vô nguyên tắc là cơ hội chủ nghĩa.
- Tiến vô nguyên tắc là
liều mạng.
- Lùi vô nguyên tắc là tháo chạy.
- Nhượng bộ vô nguyên tắc là
đầu hàng
Chỉ trích những sai lầm của những cá nhân hay tổ chức này không xuất phát từ
lòng đố kỵ hay cực đoan mà để bảo vệ những giá trị nền tảng, bảo vệ phong trào
dân chủ vốn rất mỏng và yếu.
Trong sâu xa cũng xuất phát từ sự trân quý những ai dấn thân cho dân chủ vì
mình không muốn họ tự đánh mất và mình phải mất đi một người bạn một người cùng
chí hướng và phong trào dân chủ VN mất một con người một tổ chức đã vì quê hương
dân tộc mà dấn thân, VN hậu CS mất đi một nhân lực một tổ chức hữu dụng.
Tri mệnh thức thời giúp chúng ta biết được lộ trình chúng ta đang đi tới với
những khó khăn và thuận lợi, những rủi ro và cơ hội.
Tri mệnh thức thời nghĩa
là biết mình, biết người, biết thời cuộc và sự vận động của nó để chúng ta làm
chủ được mình để chúng ta làm một người chơi cờ chứ không phải là quân cờ. Thật
khó nhưng không phải không thể!
Nhận định thời cuộc
Trong quan hệ quốc tế hiện nay quan hệ Mỹ- Trung là quan hệ quyết định mọi
mối quan hệ khác, tất cả những mối quan hệ khác đều tùy thuộc vào mối quan hệ
này mà vận hành.
Quan hệ Việt- Mỹ, Việt- Trung, Việt – Nga cũng sẽ bị chi phối nặng nề từ mới
quan hệ Mỹ- Trung này.
Nhưng quan hệ Mỹ – Trung hiện nay tiến triển theo hướng mâu thuẫn ngày càng
gia tăng chứ không hề giảm cường độ.
Với sự phát triển vũ bão của Trung cộng về mọi mặt kinh tế, quân sự, kỹ
thuật, với thái độ hung hăng và tham vọng quá lộ liểu, Mỹ- Nhật và các đồng minh
không còn nhiều thời gian và lựa chọn.
Trước mắt Trung cộng sẽ không trực tiếp đụng chạm đến quyền lợi của Mỹ nhưng
về lâu dài là một hiểm họa chưa từng có đối với Mỹ, đồng minh và cả thế
giới. Nếu thúc thủ hoặc thụ động Mỹ- Nhật và đồng minh sẽ thua chung cuộc.
Còn hành động thì sẽ trả giá đắt nhưng cơ may sẽ bảo vệ được những thành quả
và an ninh của hai nước Mỹ- Nhật.
Trung cộng là căn bệnh ung thư của Mỹ- Nhật- Úc và thế giới , để nguyên trạng
chắc chắn sẽ chết, còn giải phẩu sẽ phải chịu đau đớn. Đây là một sự lựa chọn vô
cùng khó khăn!
Lãnh đạo CSVN đang chăm chú nhìn về mối quan hệ phức tạp này và càng ngày
càng lo sợ vì quan hệ Trung- Mỹ+ Nhật càng bế tắc và xung đột.
CSVN đang bị kẹt giữa hai lằn đạn nên họ sẽ không đủ tự tin để hành động,
tương lai bất ổn và tối tăm đang chờ đón CSVN.
Nếu CSVN theo Tàu cộng thì sẽ
chìm theo Tàu cộng, nhưng vì sự tương đồng về ý thức hệ và để bảo vệ chế độ,
CSVN sẽ nghiên về Trung cộng hơn trong quan hệ với hai siêu cường Mỹ – Trung bất
chấp TC đang từng bước thôn tính VN trên mọi mặt
Nhưng theo Tàu cộng, CSVN
cũng vô cùng khốn đốn vì bị quan thầy chèn ép bị nhân dân VN khinh bỉ, căm thù
chống đối và trong tương lai quan hệ Mỹ + Nhật- Trung đổ vỡ chiến tranh xãy ra,
TC bị đánh bại CSVN sẽ cùng chung số phận.
Chưa bao giờ trong lịch sử của đảng CSVN họ phải đối mặt với khó khăn như bây
giờ vì khả năng tìm ra một lối thoát cho họ tiếp tục nắm độc tôn quyền lực là
không hề có.
Chính vì sự bế tắc này trong tương lai sẽ nãy sinh mâu thuẫn trong nội bộ
đảng CS và khả năng một dòng thác ly khai đảng là rất lớn. Vì sự câu kết trong
đảng CSVN ngày hôm nay là sự câu kết vì quyền lợi, nếu quyền lợi không còn hứa
hẹn lâu dài thì sự khủng hoảng sẽ xuất hiện.
Chúng ta nên mở ra một lối thoát cho những người CS ly khai, mở rộng vòng tay
và tấm lòng để đón nhận họ trở về với đại khối dân tộc, giảm thiểu tối đa sự
phản kháng của họ để sự chuyễn hóa dân chủ tại VN diễn ra tốt đẹp và êm thấm
nhất có thể.
Quân đội nhân dân VN là một thế lực quan trọng mà chúng ta cần
thuyết phục để họ sẽ đến với chúng ta khi Trung cộng sụp đổ và họ không còn con
đường nào khác.
Tránh cho đất nước một lần nữa bị tàn phá, nhân tâm ly tán và tình tự dân tộc
bị thương tổn là trách nhiệm của chúng ta.
Tác giả: Huỳnh Ngọc Tuấn
0 comments:
Post a Comment